Thơ của Hoàng Vũ Thuật

Thứ Ba, 14/01/2025 14:34
Sự im lặng của buổi chiều
 
Sự im lặng của buổi chiều
như chiếc gai âm thầm chạm vào nỗi nhớ
anh lặn vào viền mây đen đằng tây báo tin trời sắp đổ cơn mưa
tia chớp xẻ khoảng không ra từng mảnh đỏ
 
Anh đứng lên bằng đôi nạng gỗ
giữa hành lang nhỏ hẹp bằng dải khăn tay - vừa đi vừa vịn bờ tường
đôi lúc nghĩ bờ tường đang theo mình trước cuộc đời vô tận
những người bạn không hình dung nổi
đứa bé là anh
hay anh là đứa bé
 
Từ nạng gỗ thay đôi chân trên con tàu ra Bắc vào Nam làm kẻ ăn xin
nhận ra lòng tốt nuôi anh
điều xấu thành lành
sợi tóc bạc nhắc ngày lành lặn
 
Viền mây đen tan tự bao giờ
anh mới ngớ ra mình vẫn là mình qua bao ngày nổi trôi khốn đốn
cố gắng lên hỡi người đua thuyền
sắp tới đích
quãng thời gian không dấu tích.
 
Cát hát
Gửi N
 
Quả cầu cuối cùng đỏ ối
không lấp được sự trống trải chiều nay của ngôi sao vừa mọc
thời gian từng bước lê thê
anh vẫn là anh không đổi giọng
 
Người xa người
cây xa cây
cát lặn sâu trong cát
dấu chân chim - tia chớp sáng rạch mây ngang trời
mặc đám cỏ non day đứt
 
Bầy thiên cầm không quay về nữa
đất cũng chênh vênh từng khối sụt xuống trồi lên dưới lưng anh
như vạt áo rách toang làm sao khâu lại
 
Làm sao khâu dấu chân mềm mại
cái bóng đảo xa chìm nổi sau những đợt sóng mờ
khi anh không còn - biển vẫn là cô gái đồng trinh đằm thắm trẻ trung
vừa khóc vừa hát
 
Ngày ấy đâu rồi chiều ấy đâu rồi
niềm tin thần kì mãnh liệt làm sao.
Bông trang
 
Hai bông hoa
bông đen và bông trắng
trảng cát dài nối với núi rừng hoang sơ từ trăm năm trước
nét dừa mỏng mảnh mở trong sương
 
Không còn ngày cũng không còn đêm
cát lẫn vào cát
cao nguyên gầy thanh tao thay lá
bao giờ thì nước nước - non non
 
Mùa mưa về sớm quá
đội mũ lên đi hỡi bông trắng
nghiêng nghiêng vành nón bông đen
những cánh trang nhỏ xíu mảnh mai trước hạt mưa kim sắc
đường về nhà xa lắc
 
Gập ghềnh suối đá
chênh vênh đồi cát đổ mồ hôi
ướt đôi cánh chuồn chuồn mỏng tang bay là là mặt đất
mưa vòng quanh hay tình yêu hoa dại khờ
 
Này bông trang xinh tươi kia ơi
người qua không dám ngắt e làm đau làn hương trinh khiết
núi rừng sẽ khô cháy
cát bay lên chín tầng trời
 
Bông đen và bông trắng mơ hồ ẩn sau cây.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)