Bài mới nhất

Giấc mơ kí ức

 15:44, 10/01/2025

Viết truyện này, một phần tôi muốn cứu ông, cứu nhân vật Thái trong quá trình hoàn thiện nhân cách. Vì dẫu còn nhiều khiếm khuyết nhưng hắn vẫn là một con người, cuối cùng chính tình người cao cả đã cứu hắn... (Nhà văn PHAN ĐỨC NAM)

Người về Tranh Sơn

 16:02, 02/01/2025

Nhân vật của tôi trong Người về Tranh Sơn chính là hóa thân của nỗi tủi hờn ấy, cô ấy cứ đi mải miết, vô vọng kiếm tìm một thứ gì đó cho mình cảm giác thuộc về... (Nhà văn PHẠM THU HÀ)

Người săn gấu

 00:51, 25/11/2024

Truyện được hoàn thành sau gần năm ngày đêm, bên ngọn đèn dầu mazut nhả khói đen trong căn nhà cấp bốn, lợp ngói âm dương,... (Nhà văn CAO DUY SƠN)

Nhà văn Hữu Mai, người bên bàn viết tới giây phút cuối cùng

 16:34, 08/10/2024

Có người nhận xét, hiện thực cũng như các nhân vật trong Vùng trời quá đẹp, có vẻ như nó đã được tạo ra bằng một bút pháp lãng mạn... (HỮU VIỆT)

Ngụ ngôn tháng tư

 00:19, 06/10/2024

Những chuyến đi thực tế đã cho tôi cảm xúc để viết nên truyện ngắn lấy bối cảnh sông nước miền Tây như thế... (Nhà văn TRẦN THỊ TÚ NGỌC)

Xuân Thiều, một nhà văn chiến sĩ, một ngòi bút đậm chất nhân văn

 08:17, 28/09/2024

Là một nhà văn quân đội, cố nhiên điều quan tâm trước hết của Xuân Thiều là chủ đề chiến tranh cách mạng... (LÊ THÀNH NGHỊ)

Trái tim sói tuyết

 15:42, 30/08/2024

Người Thái bản tôi có một phong tục rất hay, là lễ Xên bản. Lễ Xên bản vừa mang yếu tố tâm linh vừa là nét văn hóa độc đáo của đồng bào Thái...

Chân gỗ

 09:03, 06/06/2024

Thời gian qua đi khá lâu, nhưng kí ức về cuộc tình tay ba giữa hai anh em ruột với người con gái ở một bản người Mông sát thị trấn Sa Pa - Lào Cai cứ ám ảnh tôi mãi... (Nhà văn TỐNG NGỌC HÂN)

Mưa phủ lều tranh

 07:07, 16/04/2024

Câu hỏi về cuộc đời của Lê Tư Tề cứ trở đi trở lại trong đầu tôi không có cách nào dứt ra được. Là vì sự thiên vị, thói yêu ghét thường tình của con người hay bởi những mưu mô, toan tính quyền lực... (Nhà văn ĐÀO THU HÀ)

Huynh đệ đường thôn

 06:06, 04/02/2024

Tôi từng viết những câu chuyện chiến tranh cười ra nước mắt ở làng, như chuyện gia đình bác tôi: Người con theo du kích nhưng cha phải vô dân vệ, hai cha con cùng cất súng trong bồ lúa... (Nhà văn DƯƠNG ĐỨC KHÁNH)

Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)