Thơ của Thanh Loan

Thứ Sáu, 03/01/2025 15:04

Về thôi

Về với cánh đồng thơm khói rạ

mẹ gánh cả trưa hè thóc lúa gọi con

ngày xưa “cánh cò đi đón cơn mưa”

nước lên lúa nghén

ngày đông tôm tép cùng nhau

Gói ghém nỗi buồn

trĩu nặng vai ngoan

đọc mưa nắng phố phường

tựa lật trang sách mới

Chạm vào ngày tháng

sau bóng núi mờ là mẹ là cha

mùa đông nấp sau mái nhà

nước mắt em khói bếp

Em che chắn cho ngày

bằng những hôm qua chít chằng lưới sẹo

đêm qua nằm mơ mùa thu thơm hương lúa

anh đánh thức em bằng nụ bình minh

Về thôi

mình về thôi

ngồi bến sông nghe phù sa trò chuyện

xem tôm tép chơi trò trốn tìm

nghe lưng áo dày thưa bóng mẹ

rồi theo khói đồng chiều... đi đón cơn mưa.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)