Thơ của Bùi Sỹ Hoa

Chủ Nhật, 12/01/2025 14:27

Chuông chùa Trường Sa

Chùa dựng trên nền cũ
Tiếng chuông ngân từ sâu thẳm ngân về
Ngày Phật đản, mưa giăng trắng đảo
Khói thơm dâng, ướt mát gió bồ đề

Nghe gần vang vang
Nghe xa vọng vọng
Nghe đất âm âm
Nghe trời thoảng thoảng
Nghe sóng dâng dâng
Nghe buồm vượt vượt
Nghe lồng ngực rung nhịp nhịp biển trời

Chưa bao giờ nhạt phai
Nổi chìm giữa trùng khơi
Trong ầm ào gió sóng
Tiếng tiếng bình boong bình yên

Chùa dựng trên nền cũ
Chuông chùa ngân thủng thỉnh mặt trời lên.


Phuxailaileng

Mây vờn ngang mặt
Mây loang lũng thấp
Mây bông phơi luống hong đồng trời

Tiếng gà gọi thức đêm ngủ vùi
Chân núi hực lên vòm lửa
Khói bếp hòa màn sương, trộn mây dâng
Cây cành vươn xõa
Mắt lá lấp lấp ướt ướt
Bước ngựa nhịp nhịp vang vang

Phuxailaileng
Mái gỗ pơ-mu
Gió sương nắng mưa thay nhau ập xuống
Khói bếp ngày đêm xông lên, bồ hóng dày lên
Nhà kín trên
Nền bền dưới
Người Mông, người Khơ-mú chung chén rượu mừng

Mặt trời lên soi tuổi nhà trăm năm
Mặt trời lặn đếm tuổi trăm già bản

Phuxailaileng
Giọt rỏ róc rách
Giọt buông tí tách
Suối nhỏ nuôi giấc mơ dằng dặc biển đầy
Mây xuôi ngược
Gió nóng khô
Rừng già trầm ngâm
Mầm non tách vỏ

Xôn xao nhịp ghềnh
Sục sôi nhịp thác
Nhịp u u thẳm thẳm đại ngàn

Phuxailaileng
Tiếng gà gáy cong lũng sáng
Tròn trưa với tay hái mặt trời gần
Chiều tà cục than đỏ ối lặn vào bếp nhà
Người vùng cao truyền truyền lửa.


Dòng kiến gánh gồng

Sắp bão, trời làm bộ ráo hoảnh
Cây lá tỉa cắt cụt hẫng từng khoảng vắng
Chảy ngược tường nhà dòng dòng kiến kiến

Đất này bão gió như khách không hẹn
Rũ gió khua mưa ào ập
Người ở đất này mím chặt nỗi riêng

Nỗi cây chống chịu bão lốc sâu chùm rễ siêng
Nỗi nhà ngói vỡ mái tốc trơ khấc cột kèo
Cuộc người lớn khôn đếm đong mồ hôi, nước mắt

Nỗi lo giống mùa sau, lo lúa xanh nhà, phơi quạt trữ cất
Nỗi lo bữa nay, chạy bữa mai
Gạo muối, thước chì chong đèn cạn đêm

Chờ bão đến, bấm đốt tính bão tan
Nước cho tưới gieo, phù sa nụ thành hoa trái
Màu đất nơi này sáng bóng đồng hun

Tổ tiên ông bà dắm chọn đất quê hương
Gieo điều ước vươn xanh, trồng nghĩa tình tỏa khắp
Từ li ti ngược xuôi dòng kiến gánh gồng.

Bão Yagi, 9/2024

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)