Chùm thơ của tác giả Nguyễn Hữu Quyền

Thứ Sáu, 20/11/2020 15:17

Bến cũ

Kia là bến đò
Ai đánh rơi dưới đó vành trăng lạ
Bao nhiêu năm đò không còn nữa
Trăng vẫn như ai đợi chờ

Hôm nay tôi đến. Bên kia bờ chỉ còn khóm lau phất phơ
Gió đưa lau đi đâu mà đến giờ chưa trổ cờ
Nghe tiếng ve kêu, bên này phượng đỏ
Người đi kẻ ở
Ta về phương xa

Đò ơi, sóng sao cứ vỗ

Tôi đi tìm ngơ ngác ngày xưa
Chỉ thấy thời gian lớp lớp
Cùng những mảnh trăng vụn niềm cơ nhỡ

Ước chi năm đó cứ để giấc mơ mình ở lại
Để ngày trở về tìm thấy trên bờ
Một vầng trăng vẹn nguyên thuở ấy
Ơi, giấc mơ tôi

Cầu đã bắc để lại bến vắng đò
Chỉ có tò vò mải miết lấy phù sa về xây tổ.

Nơi con sông đổ về biển

Sông gặp biển ở ngã ba
Hôm ấy cây cải lên ngồng, một nhũ hoa sót lại

Đã bao năm phù sa ven sông ngấm mặn
Ta chưa về
(Nghe nói bể không một ngày nào lặng)

Câu ca ướt sân đình
Họ đã đưa em về dinh trong nắng

Bể thật bao dung
Sóng đánh vậy mà sâu tận đáy
Lòng ta muôn nước dâng ngày…

Hôm nay về lại nơi gặp gỡ biển và sông
Cửa đóng
Sóng ở ngã ba gồng mình lấp những khoảng trống

Buổi trưa bể rộng quá
Vắng em ta còn lại mênh mông.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Nguyên mẫu nhà sư trong tiểu thuyết "Lời nguyện cầu cho những linh hồn phiêu dạt"

Nguyên mẫu nhà sư trong tiểu thuyết "Lời nguyện cầu cho những linh hồn phiêu dạt"

Nhiều tháng sau, có dịp hành quân qua những nơi này, tôi để ý thấy những lùm cỏ xanh giống hình xác người. Những lùm cỏ xanh tươi, lên cao giữa cảnh khô cằn của mùa khô xung quanh... (ĐOÀN TUẤN)

"Những người đốt gạch" - nhân vật chính đã đi xa

"Những người đốt gạch" - nhân vật chính đã đi xa

Chúng tôi ngại nhất là đóng than. Than vốn có một lượng dầu bám dính vô cùng khó tẩy rửa. Khuôn than xộc xệch. Than mua về lổn nhổn lẫn cả đá sỏi vô thiên lủng... (PHÙNG VĂN KHAI)

Xẹt ngang cơn sét

Xẹt ngang cơn sét

Văn chương là sự sáng tạo, nói rằng có nguyên mẫu thì cũng hơi kì, nhưng có ai viết mà không xẹt qua đầu một dấu ấn, hình hài nào đó của con người ta đã gặp... (BẢO THƯƠNG)

Thanh xuân của “người đàn bà tìm nước”

Thanh xuân của “người đàn bà tìm nước”

Tôi như một vị quan tòa trong cuộc hôn nhân chơi vơi của đôi vợ chồng - những nguyên mẫu của nhân vật trong truyện ngắn Người đàn bà đi tìm nước của mình... (VÕ DIỆU THANH)