Chùm thơ của tác giả Trần Duy Trung

Thứ Sáu, 13/11/2020 06:52

Mỗi khắc giờ thực tại

Tôi muốn chạy về thật nhanh
bên bục cửa
cô gái của buổi chiều rực rỡ

Khoảnh khắc tôi thấy mình mỏng manh
như đám mây
phồng lên và trút xuống

Một nụ hôn
rung như âm nhạc.

Về một ngôi sao nhỏ đêm nay

Bạn chạm vào và không gì nắm bắt
một ngôi sao phía xa
như mảnh vỡ của nước mắt

Không ai thuộc về nơi này
tất cả chúng ta

Chỉ những ngôi sao kia
như khoảnh khắc
của nỗi đau
đang làm chúng ta khóc

Bạn chạm vào và không gì nắm bắt
như đôi mắt
của em tôi

Đã mười năm chìm sâu trong cỏ.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Có nhân vật chỉ là dáng dấp của nguyên mẫu, có nhân vật là nguyên mẫu đã sống và chiến đấu cùng tôi, suốt những năm tháng ở rừng... (VŨ NGỌC THƯ)