Chùm thơ của nhiều tác giả

Thứ Sáu, 04/10/2019 08:42

NAM THIÊN PHÚ
Đêm cuối cùng của người quét rác

Người phụ nữ vẫn ngược mắt nhìn tôi
trong đáy mắt là hình hài thành phố
là chớp sáng những vòng cua đại lộ
dấu kiến tha đi một kiếp làm người

Góc phố
bị bủa vây bởi trăm ngàn ánh mắt
sau vòng cua ngọn gió chẳng cựa mình
có xác lá theo bước người sụp xuống
cầm lòng vừa khóc vừa thương

Tiếng chổi tre
quét rác đêm nay...
ngày mai lại thác cho người cõi tạm
có ánh mắt như ứa máu vào tôi
rồi nhắm nghiền dưới ngàn vầng trán
đêm thành phố say mèm cơn đáo hạn
về vòi vĩnh bao giấc mơ dân cày

Tiếng chổi tre còn quét rác đêm nay
ngày mai
góc phố này đầy lá
có hình người nằm giữa đêm sương
nấm cỏ quê còn mướt hơn màu mạ
có ánh mắt bị thương trên đại lộ
trong mỏi mòn
chĩa thẳng vào tôi...

PHẠM QUỲNH LOAN
Bóng núi


Lệch vai bóng đổ nghiêng chiều
còm lưng núi cõng bao điều tương tư
tôi đi về phía hư vô
khoảng mênh mông ấy câu thơ bỏ bùa

Vin cây thỉnh tiếng chuông chùa
đâu đây hoa vẫn hương xưa lặng thầm
mùa trôi lá cũ thay mầm
cay cay mắt cỏ đêm chầm chậm buông

Khát tôi một ánh trăng suông
tìm trong bóng núi một vuông vắn mình
chim kêu vỡ ánh bình minh
núi vờn bóng núi, tôi hình hài tôi.

LÊ TUẤN LỘC
Người tình của cha tôi


Tôi biết người tình của cha tôi
Dù người không nói
Tôi gặp bác cũng không bao giờ hỏi
Riêng riêng tế nhị ở đời

Người gặp tôi hỏi như vô tình
Bố con có khỏe không?
Bố cháu tám mươi khỏe làm sao được
Mẹ cháu nằm liệt giường
Ăn cũng phải bón

Tôi biết người tình của cha tôi
Người cũng tám mươi rồi
Tóc bạc phơ phơ đẹp lão
Tôi biết người từ hồi còn nhỏ
Gặp tôi người hỏi như quán tính
Bố con có khỏe không?

Tôi biết người giờ sống cô đơn
Chồng chết, con chết
Người giàu lắm nhưng tiền không làm gì
Gặp tôi người vẫn hỏi
Bố con có khỏe không?

Tôi nghe đã nhiều rồi
Lần nào tôi cũng đáp như thế
Người đang buồn rười rượi
Nhắc đến cha tôi, mắt người sáng lên
Nụ cười tươi roi rói
Người cười làm tôi bối rối

Tuổi tám mươi người sắp lìa đời
Nhưng tôi hiểu cái gì còn lại
Cái gì là mãi mãi!

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Có nhân vật chỉ là dáng dấp của nguyên mẫu, có nhân vật là nguyên mẫu đã sống và chiến đấu cùng tôi, suốt những năm tháng ở rừng... (VŨ NGỌC THƯ)