Thơ dự thi của tác giả Trần Thế Vinh

Thứ Năm, 06/01/2022 04:26

Căn nhà một cửa

Một cửa thôi
Căn nhà đóng mở đã ba thế hệ
Đón sáng mở ra gặp núi
Không biết núi của tôi đã được mấy đời
Cây vẫn xanh, chim vẫn ở
Đá vẫn là đá một thân bồi lở trường tồn

Một ngày tôi nhận ra
Ráng chiều khép đi mặt núi
Cây trầm tóc trước nhà biến mất từ lâu
Măng tầm vông mọc lên dị tật khác thường...

Căn nhà rộng ra thiếu mùi trầm hương
Con chim chìa vôi bay mất
Cây tầm vông dị tật nên không ai dùng
Mấy năm đã già, cúi đầu tìm đất thủy chung
Cục đá dang lưng mưa nắng
Theo tháng ngày trăm năm…

Một ngày tôi nhận ra
Căn nhà một cửa
Sáng mở ra, sân nhà đầy con cháu
Chiều khép lại, vòng khói hắt hiu trên bàn thờ di cảo
Hồi nhớ… cửa mở ngày ba tôi ra đi
Nhà một cửa mở hoài chờ đợi

Rồi một ngày nào đó
Tôi cũng sẽ mở cửa bước đi
Ừ thôi, con cháu sau này mỗi chiều khép lại…

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Có nhân vật chỉ là dáng dấp của nguyên mẫu, có nhân vật là nguyên mẫu đã sống và chiến đấu cùng tôi, suốt những năm tháng ở rừng... (VŨ NGỌC THƯ)