Thơ của Hữu Việt

Thứ Bảy, 04/03/2023 15:15

Ông lão vườn cây
 

Đến tuổi hưu, “về vườn” theo đúng nghĩa
Chuyện đời ông tặc lưỡi bỏ ngoài tai
“Việc lớn” xong, bắt đầu làm “việc nhỏ”
Rũ bỏ công danh cho nhẹ tuổi giời

Thập niên thụ mộc, bách niên thụ nhân(1)
Dạo lại chiến trường xưa mang về loài quý lạ
Đời mình trồng cây, đời sau hái quả
Gần đất rồi - gieo xuống đất những mầm sinh

Nếp cựu chiến binh
sáng thể thao mươi luống mới
Trưa khểnh nhà sàn gió quạt giấc say
Trăng sáng pha trà, ngâm câu thơ cổ
Nghe ngoài vườn rúc rích những mầm lay...

Lặng lẽ thời gian, tháng ngày thụ mộc
Như con ong kiên trì tích mật
Cháu con tụ về, trèo cây thụ lộc
Từ điều ông tin và bền bỉ kiếm tìm ...

Ước đến tuổi này cũng được như ông.

_______________
“Mười năm trồng cây, trăm năm trồng người”.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)