Thơ của Trần Hùng

Thứ Tư, 01/03/2023 10:25

Dấu chân xa lắm

Rồi đêm xuống rồi em tới rồi sương rơi
Rồi bãi xa nắng lên
Rồi tiếng em ngập tràn
Người mau mau như mưa vẫn chưa
Rừng hoang vu lối xưa
Dấu chân ngày nào vẫn đang cuối dòng người vô tận
Bàn tay buông đâu con tim nắng đau
Khi ta về miền bé con
Nơi ta chơi trò nhìn nhau qua những ống sáo
Nơi rong rêu ánh sao
Nơi mẩu bút chì thầm thì bên sợi chiếu cũ
Rồi bãi xa nắng lên
Rồi tiếng em buông xa

Ôi sóng dâng dâng rồi mệt nhoài
Em cứ xinh cứ vòng quanh trái đất thật lâu
rồi buông cánh về đây nhé
Em lướt qua từng đoàn người
Qua trùng trùng mặt hồ
Qua gió bầy bầy

Ta như cây rơm đồng hoang
Chờ em cuối đông.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)