Thơ của Du An

Chủ Nhật, 03/12/2023 15:14

Kí họa

Suối sông về phía ngôi chùa
Xe bay trong mắt lá bùa ca-bin
Hàng cây đón gió làm tin
Mạ nghiêng xuống ruộng kịp in mùa màng

Mưa ăn nốt nắng… dở dang
Sương còn mấy dải… ngỡ ngàng… sáng lên
Người về chầm chậm quen quen
Đằng kia là phía bỏ quên tháng ngày

Thấy gì lấp ló vòm cây
Có đàn chim mới cánh bay ngập ngừng
Rừng quê mới thật là rừng
Như gương loang loáng sáng bừng lộc non

Sáng nay thấy lẽ vuông tròn
Con đường xưa con đường còn phân vân?
Dốc ngày nào đứng bàn chân
Nay hòn đá bé mấy lần lăn đi.

Dòng tôi

Mưa cơn sau ập cơn trước
Hun hút đi những gót chân mùa
Hốt gọn vòm giông lễnh loãng
Sấm và điện thoại cùng đua

Những tia chớp vẫn chưa biết
Kiên trì loằng nhoằng… kiên trì điều chi
Mặt đất đã lênh láng
Có cần chỉ đường đi?

Tuổi tác này cây nhuộm tóc
Thì mưa mưa mát ánh nhìn
Ai đó về đây mướt mát
Ai biết một mình đêm tin

Ơ sao mưa cũng lên dốc
Tiếng đang khó nhọc… ồ lên
Ngỡ đi lại về như mộng
Năm… mười… mười lăm… tưởng quên

Ngân ngấn màu mây màu núi
À à mưa nữa hay thôi
Mưa trắng đang ươm màu nắng
Dòng em trôi… là dòng tôi.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Nguyên mẫu nhân vật Năm Thao, Năm Lựu Đạn trong "Hoa xương rồng"

Nguyên mẫu nhân vật Năm Thao, Năm Lựu Đạn trong "Hoa xương rồng"

Sòng nhậu đầu tiên ở bãi, không bến không bờ tức giang hồ thiệt thọ, đã phết cho tôi Tàn sau Minh để hóa một Minh Tàn... (NGUYỄN TRÍ)

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)