Thơ của Lương Định

Chủ Nhật, 19/11/2023 14:51

Ơi quê ngoại

Mấy mươi năm chưa về thăm quê ngoại
Vạn Thủy còn suối lũ những mùa mưa
Chân đồi ấy bà ngoại giờ yên nghỉ
Cỏ bao mùa khô úa lại vươn xanh

Nhớ tuổi thơ theo mẹ về thăm
Con đường rừng trời đông căm căm rét
Đôi chân nẻ có lần tôi đã khóc
Mẹ dỗ dành cây mía chặt trên nương

Đi tết ngoại chỉ mong được mừng tuổi
Những đồng xu bạc cắc chẳng ai xài
Nhưng tuổi thơ là niềm vui bất tận
Tôi mê trò đánh đáo suốt giêng hai

Bạt ngàn rừng thoảng thơm hương quế
Đói nghèo thành cổ tích chuyện ngày xưa
Nhà xây mới thay dần nhà sàn cổ
Điệu slong hao em còn đắm say sli?

Mấy mươi năm biền biệt đi xa
Ngồi bấm đốt ngón tay ai còn ai mất
Nhẩm tính thôi đã nao lòng muốn khóc
Vạn Thủy ơi! Quê ngoại nhớ khôn nguôi…

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)