Thơ của Vũ Quang Trạch

Thứ Bảy, 21/06/2025 09:33

 Sinh năm 1955
Quê: Thanh Hóa
Hiện sống và làm việc tại Thanh Hóa.

Tác phẩm đã xuất bản

- Mạch sống làng, Nxb Hội Nhà văn, 2016
- Miền sóng khát, Nxb Hội Nhà văn, 2020
- Đất nước biển bờ, Nxb Hội Nhà văn, 2024

Giải thưởng
- Giải tư cuộc thi thơ Tạp chí Văn nghệ Quân đội 2021- 2022
- Giải tư cuộc thi thơ Tạp chí Văn nghệ Xứ Thanh 2024
“Thơ đến từ những ám ảnh bởi hoàn cảnh sống, từ thân phận của con người mà từng ngày tôi bắt gặp. Trong hoàn cảnh ấy, tôi viết như tan loãng mình theo những dư ba rung động của câu chữ…”

Nhớ về cây cột số

Ngày ấy chúng tôi hành quân vào chiến trường
qua cây cột số: “Sài Gòn...”

Tự khi nào những người lính bảo nhau
người trước, người sau
đặt bàn tay lên mặt cây cột số

Lặng im nghe từng hơi thở
một lời hẹn
một lời thề
sẽ vào đến Sài Gòn
sẽ giải phóng miền Nam

Mốc chặng hành trình là tọa độ hủy diệt, tọa độ dội bom
sốt rét, máu xương nhích từng mét đất
uống nước hố bom ngầu vết chân voi
chất độc da cam rừng khô chết lá

Đêm vượt sông núp khóm lục bình
pháo chụp, pháo bầy tứ phía
giữa trận phá vây súng khét nòng sém lửa
Sài Gòn gần lắm... còn độ ngày đường

Sài Gòn đây ư... Nghẹn ngào nhìn nhau áo lính giữa phố phường
chiến chinh ai còn, ai thiếu
lau nước mắt cho nhau nhớ chặng đường nơi ấy
vạn dấu tay người cột đá bước quân đi

Đồng đội ơi!
bạc tóc rồi tôi vẫn gặp giấc mơ
bàn tay vịn cây cột số
vách núi dựng xanh
mặt người rung rung...


Sóng nước Lòng Tàu

Rung chuyển Sài Gòn ngày ấy
mười hai ngày đêm kho xăng Nhà Bè ngùn ngụt cháy
trái tim người lính đặc công cảm tử
về lại lòng sông

Đẫm ướt Lòng Tàu em đi tìm anh
“nước chảy chia hai” dòng nào cũng lặng
anh ơi... sao chỉ sóng và em?

Anh đã từng dầm thức bao đêm
chói chùm đèn pha quét từng bọt lóa
con sóng nào mở mình che chở anh
con sóng nào giấu đi thuốc nổ

Lặn chớp thời gian, xóa vết không gian
thở trong sóng
ăn trong sóng
hồi hộp giờ G lửa rực quầng trong sóng
bè bạn thật hiền cá bống dừa, cá dứa, cá chìa vôi...

Em của anh đây
anh có sang mạn dòng Xoài Rạp
anh còn dính bùn tươi Cần Giờ, Rừng Sác
hay thầm đi theo rễ bần rễ đước
lắng tiếng trái rơi nuôi hạt phù sa

Ơi cá chìa vôi, cá dứa, cá bống dừa
qua đây xuồng ghe nhớ mong về đất mẹ
gửi gió thiên thu hơi thở người trai trẻ
chiến chinh dài nhiều lắm tuổi đôi mươi

Cầu nguyện trăng xanh... hỡi vàm rộng sông dài
tận đáy dòng sâu máu xương anh vào ruột đất
lặng lẽ cúi mình những tàu dừa nước
ru vợi Lòng Tàu
ôm bóng
thủy triều non...


Lặng lẽ mang theo

Trung đội chốt giữ đầu cầu Câu Nhi
pháo địch trúng hầm
đồng đội
kèo đỡ mái kèo đè ngang cổ

Từ từ ngưng thở...
anh ra đi còn kịp dặn lại tôi:
- còn sống được hết chiến tranh
cậu nhớ về báo tin

Tìm về nhà bạn
bức chân dung ngay ngắn ban thờ
tôi sững sờ
gương mặt anh đâu phải thế

Cháu ruột ròng ròng nước mắt:
- khi ra đi chú không tấm hình để lại
cháu nhờ người vẽ theo trí tưởng

Mờ khói nhang tôi nghẹn ngào im lặng
nỗi buồn không hình hài
gương mặt đồng đội
nhớ mẹ còn hơi thở cuối

Có biết bao dáng hình đồng đội
suốt đời tôi
lặng lẽ mang theo...

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
‘Mấy đứa nhỏ diễn sao giống tụi mình ngày đó quá trời’

‘Mấy đứa nhỏ diễn sao giống tụi mình ngày đó quá trời’

Tại Củ Chi có một suất chiếu đặc biệt của bộ phim “Địa đạo- Mặt trời trong bóng tối” được gọi là suất chiếu tri ân.

Nhân vật học viên trong truyện ngắn Mưa ở Bình Dương

Nhân vật học viên trong truyện ngắn Mưa ở Bình Dương

Trong truyện ngắn này, có một nhân vật học viên trong cương vị chủ tịch phường đang theo học lớp tại chức mà nhân vật “tôi” làm thầy giáo đứng lớp... (VĂN GIÁ)

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)