Thơ của tác giả Lê Anh Hoài: "Xuân đã luồn trong áo"

Thứ Sáu, 24/01/2020 00:37

LÊ ANH HOÀI
Xuân đã luồn trong áo


Phố khắc khoải
Phố dùng dằng
Em đi phố còn ở lại

Phố xao xuyến
Phố ngạo ngờ
Anh chờ vẫn đi

Hôm nay xuân đã luồn trong áo
Chợt tiếc ngày mai nước lên giời
Thấy dáng ai về hòa bóng nắng
Cuối phố nhìn xuôi nửa giấc người

Phố là phố nói vậy thôi
Người xa người vẫn cứ ngồi lặng thinh
Phố vào xuân chẳng vô tình
Nơi xa vẫn lộng bóng hình người xa.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Nguyên mẫu nhà sư trong tiểu thuyết "Lời nguyện cầu cho những linh hồn phiêu dạt"

Nguyên mẫu nhà sư trong tiểu thuyết "Lời nguyện cầu cho những linh hồn phiêu dạt"

Nhiều tháng sau, có dịp hành quân qua những nơi này, tôi để ý thấy những lùm cỏ xanh giống hình xác người. Những lùm cỏ xanh tươi, lên cao giữa cảnh khô cằn của mùa khô xung quanh... (ĐOÀN TUẤN)

"Những người đốt gạch" - nhân vật chính đã đi xa

"Những người đốt gạch" - nhân vật chính đã đi xa

Chúng tôi ngại nhất là đóng than. Than vốn có một lượng dầu bám dính vô cùng khó tẩy rửa. Khuôn than xộc xệch. Than mua về lổn nhổn lẫn cả đá sỏi vô thiên lủng... (PHÙNG VĂN KHAI)

Xẹt ngang cơn sét

Xẹt ngang cơn sét

Văn chương là sự sáng tạo, nói rằng có nguyên mẫu thì cũng hơi kì, nhưng có ai viết mà không xẹt qua đầu một dấu ấn, hình hài nào đó của con người ta đã gặp... (BẢO THƯƠNG)

Thanh xuân của “người đàn bà tìm nước”

Thanh xuân của “người đàn bà tìm nước”

Tôi như một vị quan tòa trong cuộc hôn nhân chơi vơi của đôi vợ chồng - những nguyên mẫu của nhân vật trong truyện ngắn Người đàn bà đi tìm nước của mình... (VÕ DIỆU THANH)