Chùm thơ của tác giả Nguyễn Việt Chiến

Thứ Ba, 31/12/2019 15:28

NGUYỄN VIỆT CHIẾN
Nếu xứ sở dân ca không thấy biển?


Nếu quê mẹ thân yêu không thấy biển?
Biển yêu thương che chở suốt ngàn đời
Hồn dân Việt lắng trong hồn sóng biển
Tiếng dân ca còn mặn muối trùng khơi

Nếu sông núi ngày mai không gặp biển?
Hồn Vọng phu trên sóng mãi hướng về
Hoàng Sa cát còn trầm vang máu đỏ
Máu Việt mình Trường Sa vẫn lắng nghe

Nếu quê mẹ thân yêu xa vắng biển?
Mây Trường Sơn u uất sẽ thôi bay
Sóng sông Hồng quặn sôi mùa lũ đỏ
Đồng Cửu Long bóng lúa mãi hao gầy

Nếu quê mẹ mùa xuân xa cách biển?
Đất Cà Mau không ấm nắng mai vàng
Trời Lũng Cú không sáng mây đào Bắc
Gió biên cương thao thức nhớ biển Nam

Nếu quê hương mùa hè xa vắng biển?
Đêm Hội An mờ mịt bóng đèn lồng
Cố đô Huế chìm trong mưa nhã nhạc
Sông Hương buồn nằm lắng sóng Biển Đông

Nếu đất mẹ mùa thu xa cách biển?
Mưa Sài Gòn thôi ướt tóc em bay
Thu Hà Nội không thơm màu cốm mới
Phố cô đơn đội một mảnh trăng gầy

Nếu đất nước mùa đông không sóng biển?
Đỉnh Hoàng Liên cô độc giữa mây mù
Hải Vân núi bơ vơ bên đèo tối
Vó ngựa khua thấp thỏm dưới sao mờ

Nếu xứ sở dân ca không thấy biển?
Mái đình quê lưu dáng mũi thuyền cong
Nàng yếm đũi chân trần thèm khỏa sóng
Biển nơi đâu, ta khát biển cháy lòng

Nếu đất nước uất hờn thương nhớ biển?
Núi sông kia vẫn còn mãi ngàn đời
Tiếng Nguyễn Trãi bình Ngô trong máu khóc
Gặp Nguyễn Du tiếng Việt chẳng mồ côi

Nếu đất nước đau lòng không thấy biển?
Nước trăm sông không còn chảy yên bình
Mẹ Việt Nam ngàn đời không chịu nhục
Con lẽ nào lại từ chối hi sinh

Dân đất Việt ngàn năm thương nhớ biển
Sóng Trường Sa mong đội đá vá trời
Mưa Hoàng Sa bóng thuyền miền lưu lạc
Vẫn ngóng về đất mẹ Việt Nam tôi

Nếu đất Việt quặn lòng xa cách biển?
Biển đau thương sẽ dựng sóng ngàn đời
Lời ông cha dặn cháu con muôn thuở
Đem máu xương gắng giữ lấy biển trời.

Bài hát thời trận mạc


Những bài hát trận mạc
Một thời ngủ quên trong nòng súng
Đêm nay thức dậy gió biên thùy
Ta nhớ mẹ mắt Trường Sơn sương trắng
Chưa đêm nào nguôi quên
Lại thương mẹ mắt Trường Sa bão tố
Chưa đêm nào ngủ yên

Đất nước ngoảnh về đâu cũng thấy bóng giặc thù
Giặc biên ải, giặc trời, rồi giặc biển
Những bài hát trận mạc một thời ngủ quên trong nòng súng
Đêm nay thức dậy sóng trùng dương

Những bài hát cồn cào như lửa
Trong điệp khúc ngàn năm không ngủ
Đất nước tôi
Những người đi thăm thẳm dưới trời
Không bao giờ khuất

Cứ điệp trùng dưới đất
Lại điệp trùng ngàn năm trên đất
Những người đi thăm thẳm dưới sao trời
Với bài hát của thời trận mạc.

Tiên Nữ ở Trường Sa


Không gặp nàng tiên nào trên đảo Tiên Nữ
Các nàng chỉ hiện lên
Trong giấc mơ người lính

Tiên nữ ở đây
Là đám mây chiều lãng mạn
Khỏa mình tắm nắng đại dương

Tiên nữ nơi đây
Là rạn san hô mang hình con gái
Đang vỗ về những tảng đá mồ côi

Tiên nữ ở đây
Là nàng cá biển
Phải lòng muôn dặm sóng xanh

Tiên nữ nơi đây
Là vầng trăng trong đáy ba lô người lính
Lá thư tình chưa kịp gửi

Người giữ đảo hát bài ca giữ đảo
Tiên nữ ơi! Em ở phương nào
Em là cơn mưa tình yêu anh khát
Khát một quê hương vằng vặc sao xa

Ngày mai đảo đá nở hoa
Mấy anh lính trẻ xa nhà, nhớ quê
Ôm súng ngồi hát say mê
Bạch Đằng Giang sóng cuộn về trong tim

Lên Tiên Nữ đảo tìm em
Vỗ tay hát với lính miền biển xa
Đến Trường Sa nhớ Hoàng Sa
Biển không thể chết trong ta mỗi ngày.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Có nhân vật chỉ là dáng dấp của nguyên mẫu, có nhân vật là nguyên mẫu đã sống và chiến đấu cùng tôi, suốt những năm tháng ở rừng... (VŨ NGỌC THƯ)