Thơ của Nguyễn Thị Vân Ngà

Thứ Hai, 25/09/2023 10:06
Qua Hà Trung nhớ Vũ Đình Văn
 
Nhà thơ ấy từng qua đây
Không phải du xuân, tìm cảm giác
Nhà thơ đi đánh giặc
Ngắm Cù Êu - Giăng Hạc qua kính súng phòng không
 
Tuổi hai mươi không thể có hai lần
Anh dành cho Tổ quốc
Thơ chỉ được dành một góc bình yên
Trong hầm trực chiến
Để lại cho đời bao nhiêu thương mến
Trong trang vở học trò
 
Miền Trung có gì cho nhà thơ
Mà được yêu đến thế?
Đò Lèn, Long Đại, Hà Trung
Những câu thơ chắt ra từ tận cùng tình yêu và nỗi nhớ
 
Tình yêu lớn chia làm sao cho hai nửa
Yêu khoảng đời đầu
Và sống mãi Nửa sau khoảng đời (1).
--------
1. Tên bài thơ tình nổi tiếng của nhà thơ liệt sĩ Vũ Đình Văn.
 
Huyệt đạo
 
Lên Ngàn Nưa
Nghe vọng tiếng quân reo
Rực rỡ màu mây hư ảo
 
Cúi lạy non sông
Đã ân ban huyệt đạo
Lòng người khởi phát hùng tâm
 
Triệu Trinh Nương
Triệu Trinh Nương
Núi ấy sông này
 
Nơi nào người mài kiếm
Giếng tiên gội tóc mây
Cưỡi voi tung hoành trận mạc
Dải yếm đào vắt lại Phủ Na
 
Tiếng voi gầm còn vọng dưới thung xa
Trang sử cũ, tươi câu chuyện mới
Uống nước giếng tiên
Nghe lời non nước gọi
Người người lên đường
 
Huyệt đạo ngàn đời giữ khí núi hồn sông.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)

Nguyên mẫu nhân vật Năm Thao, Năm Lựu Đạn trong "Hoa xương rồng"

Nguyên mẫu nhân vật Năm Thao, Năm Lựu Đạn trong "Hoa xương rồng"

Sòng nhậu đầu tiên ở bãi, không bến không bờ tức giang hồ thiệt thọ, đã phết cho tôi Tàn sau Minh để hóa một Minh Tàn... (NGUYỄN TRÍ)

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)