Thơ của Đặng Bá Khanh

Thứ Năm, 21/09/2023 10:52

Sinh năm 1961
Quê: Lục Nam, Bắc Giang
Hiện sống và viết ở Bắc Giang
Đã xuất bản
Hẹn em về Sông Lục, Nxb Hội Nhà văn, 2016
Chiều trong mắt nhớ, Nxb Hội Nhà văn, 2017
Giọt mùa, Nxb Hội Nhà văn, 2018
Tiếng lá, Nxb Hội Nhà văn, 2020
Vệt môi trăng, Nxb Hội Nhà văn, 2022

“Thơ như cánh đồng giấy mà người gieo chữ phải có cảm xúc chân thực, niềm đam mê sáng tạo, sự cần mẫn và trường liên tưởng phong phú thì những hạt chữ gieo xuống mới được nảy mầm”.

Quang gánh mẹ ta

Đầm đìa quang gánh mẹ ta
Một đời khó nhọc gần xa tảo tần
Mưa dầm xiêu vẹo bước chân
Rạ rơm, phân, lúa xoay vần đồng sâu

Trĩu vai chợ Lục, chợ Cầu
Bên con bên với bí bầu chông chênh
Gánh qua năm tháng chênh vênh
Tuổi thơ con những thác ghềnh gieo neo

Sinh trong lam lũ phận nghèo
Lên đôi quang gánh đã theo mẹ cùng
Tre làng, sợi núi thủy chung
Mồ hôi kết trắng ngang lưng mẹ gầy

Kẽo cà kẽo kịt chân mây
Bao nhiêu gánh để vun đầy niềm mơ
Trên vai vết sẹo chẳng mờ
Thân cò lội đến xác xơ kiếp người

Bây giờ quang gánh nghỉ ngơi
Hương đồng, gió chợ chơi vơi nỗi lòng
Lối con một chút thong dong
Thẫn thờ lưng mẹ đổ còng chiều mưa.


Cỏ ơi!

Miên man góc bể chân trời
Bầm dập cỏ, vẫn vọng lời tri âm
Đào lên chôn xuống bao lần
Khốc khô rồi lại âm thầm sinh sôi

Đỏ chiều buổi ấy bạn tôi
Xác thân để lại bên đồi không tên
Đắp vào giọt lệ đắng đêm
Lại nhờ cỏ hát ru mềm bạn ta

Chiến tranh bao cuộc đi qua
Nghĩa trang dằng dặc gần xa đất này
Mấy binh đoàn đã giấc say
Chỉ còn sắc cỏ đêm ngày ấp ôm

Còn như day dứt bồn chồn
Tuổi tên với những xác hồn cách chia
Vẫn còn mướt mát cỏ kia
Cứ xanh dẫu chẳng mộ bia lối hàng

Lời ru thay mẹ từ làng
Cỏ vẫn hát những nghĩa trang tỏ mờ
Tạ ơn non núi bãi bờ
Mai sau và cả bây giờ cỏ ơi!


Những người lính
trở về sau chiến trận

Những người lính trở về sau chiến trận
Lại giảng đường bút sách dở dang xưa
Những ngón tay còn vương mùi khói đạn
Lật xôn xao trang giáo án ươm mùa

Những người lính trở về sau chiến trận
Vẫn phong phanh bộ quân phục bạc nhàu
Vai trĩu nặng việc nhà, việc nước
Chẳng than phiền với kẻ trước người sau

Những người lính trở về sau chiến trận
Xác thân còn vương vãi phía rừng xanh
Vết thương cũ gặm mòn ngày gió trở
Vẫn tinh khôi câu hát buổi quân hành

Những người lính trở về sau chiến trận
Tóc như mây bảng lảng dọc sơn hà
Gặp đồng đội chợt rưng rưng lệ ứa
Thương bạn mình thiêm thiếp phía rừng xa...

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)