Thơ của Nguyễn Quang Việt

Thứ Ba, 18/02/2025 07:03

Chiếc thuyền câu đêm

Ngược sáng sẽ thấy con thuyền chiếc lá
Đang câu đêm
Trong sóng mịt mùng

Chiếc thuyền câu đêm
Câu cá mực câu ánh trăng những sao trời
Câu nắng gió mưa câu áng mây đang chạy đua đàn cá

Chiếc thuyền câu đêm
Câu hối hả
Câu làn sương trổ đòng biển mặn

Ngược sáng sẽ thấy con thuyền câu đêm
Đang ngậm ánh mặt trời.


Bên cây cầu cũ

Cây cầu cũ nhắn em điều gì
Bấy nhiêu năm anh quay lại cây cầu cũ
Dưới chân cầu nước văn vắt xửa xưa

Dáng phượng gầy rưng rức ngày thơ
Còi tàu cứ rung rúc bồi hồi
Nhấp nhô tiếng gọi con sóng nôn nao

Em đâu đó nói xôn xao nhịp ngày
Đã cũ đam mê nhòa nhạt
Bước chân bên cầu như thể bóng xưa

Anh nói gì với ngày đã cũ
Nắng chênh vênh gọi thuở xuân thì
Biêng biếc xưa ngày xanh vào kí ức

Có bóng hoa
Như thể
Lộng trôi nước bên chân cầu.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)