Tri ân
Mây nhăn dúm dó giữa trời
Nén nhang thắp vọng nghĩa đời bạn tôi
Võng tăng lấp vội chân đồi
Bên dòng suối lững thững trôi nỗi buồn
Rừng khuya gió hắt mưa tuôn
Núi hoang hoác vỡ nước nguồn tràn ngang
Bom cày xới đất tan hoang
Một màu khói đặc sánh loang đất lành
Xa xăm một cõi mong manh
Trường Sơn oanh liệt đã thành chuyện xưa
Tiếng chim khắc khoải ban trưa
Nghĩa trang giành chỗ đón đưa người về
Tro tàn nức nở hồn quê
Còn vang đâu đó lời thề tuổi xuân
Nghẹn ngào hương thắp mấy tuần
Cao cao bóng ngả bần thần chiều thương!
VNQD