Thơ của Đinh Minh Thiện

Thứ Năm, 20/02/2025 07:16

Biển mùa đông

Người thả niềm hi vọng xuống biển
Vớt lên được bóng mình
Con sóng cuộn tấm chăn mặn
Trải lên nền cát tinh

Sáng nay mặt trời giấu mặt
Đàn cá bỏ về nam
Nỗi buồn bám thưng thuyền trắng bạc
Neo thừng chùng buông xuôi

Chập chờn cánh cò đo triền núi
Chập chờn tiếng vạc lạc đàn
Chập chờn bóng trăng ngai ngái
Chập chờn hạt bông mưa

Mùa đông già như ngày xưa
Chiếc thuyền nan già ngấm nước
Ngư dân ngỡ neo chưa buộc
Trôi trên vạt sóng đời

Biển đỏng đảnh tựa cô gái đôi mươi
Dường như bây giờ mới biết lòng đang mặn.

Mừng tuổi mẹ

Chồng lịch lâu không bóc
Chỉ sợ mẹ già thêm
Con muốn thời gian ngủ
Trên sợi tóc ương mềm

Hôm nay mừng thọ mẹ
Con khóc giấu sau rèm
Trái na già mở mắt
Nhìn cuộc đời bon chen

Mẹ ơi ngày đã cạn
Hời hợt đáy bình vôi
Cánh phượng trầu ăn dở
Máu trầu đỏ lắm rồi

Con ước dành cho mẹ
Vài chục tuổi son tươi
Ôm con đầy tay rỗi
Môi mẹ khẽ mỉm lời...

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)