Chùm thơ dự thi của tác giả Trần Xuân Trường

Chủ Nhật, 15/01/2023 12:29

Giấc mơ trôi

Chiều quê êm ả nắng vàng
Gió heo may khẽ mơ màng gọi thu
Cha nằm nghe mẹ hát ru
Vơi cơn mộng mị võng dù ngày xưa

Trường Sơn ơi những chiều mưa
Muỗi kêu qua lỗ màn thưa đục ngầu
Giấc mơ lạc giữa rừng sâu
Một cơn sốt rét mái đầu hết xanh

Đêm nghe tiếng súng đì đoành
Nhớ mùi bắp nướng lửa lành rất thơm
Đêm mưa trên đỉnh Trường Sơn
Tiếng thù oan thán khóc hờn… gió khua

Ai vừa tìm được cửa chùa
Ai còn lạc dưới ruộng chua đất nghèo
Ai còn ngủ lại chân đèo
Ai về trên áo ngực đeo hoa hồng

Một chiều tiếng hát qua sông
Vọng vào vách nước mênh mông lở bồi
Cha nằm nghe giấc mơ trôi
Bên trăng mẹ vẫn lặng ngồi hát ru.


Khúc ca dao

Muốn về dưới mái nhà xưa
Để nghe tiếng võng đong đưa ngày nào
Chiều rơi mềm khúc ca dao
Giọt thời gian vỡ biết bao giờ lành

Muốn về dưới mái nhà tranh
Mở ô cửa ngắm trời xanh một lần
Hoa ngâu vàng xuống mặt sân
Mà nay vắng gió tần ngần chưa thơm

Muốn về so lại cọng rơm
Ngồi ăn cùng mẹ bữa cơm sum vầy
Đâu cần thịt cá đủ đầy
Bát canh với ngọn rau gầy cũng ngon

Bao nhiêu cái mất lại còn
Vầng trăng kia khuyết rồi tròn ai hay
Muốn về bên mẹ chiều nay
Nằm nghiêng võng đón heo may ngủ thiền.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)