Chùm thơ dự thi của tác giả Nguyên Như

Thứ Sáu, 30/12/2022 08:08

Làng cói

Dưới cầu Ngói sóng còn ngẫm ngợi
cánh bèo như mắt người ran cả dòng trôi
sông Ân thầm theo tôi
đồng cói bật xanh
làng cổ nét phác cuối đường viền

Em ngồi phơi từng tấm đan
nón cũ xô em thành bóng nhọn
chiếc bóng xâu những năm tháng giấc dài

Quai biển nào cũng dịu dàng vòng ôm
bước người thay bước sóng
Kim Sơn như dấu chân nhoài lên từ nước
lấm láp dựng làng
lóng lánh cói chiều thu

Em dịu hiền bám nghề đan dệt
bốn mùa chuốt sợi ưu tư
mảnh mai cùng cói bền lòng cùng cói
sợi nào
dệt nắng chiều nay.


Giỗ đầu bà nội

Ánh chớp nhoáng lên phải người chợt hiện
mùa mưa dầm dề khoanh đất thoải
mặc tháng mười rụng gẫy
cây mắc cỡ vẫn cuộn quanh ảnh bà

Những chiếc gai găm nửa miệng cười
rệu rã từng bã trầu nhai kĩ
rễ chay bám trong nỗi niềm âm ỉ
có phải bà còn buồn nhánh sông mênh mang
có phải bà vẫn mơ rẫy nhà cây trái

Sớm nghĩa trang mưa nhoà kỉ niệm
cánh hoa đại tinh tươm dần sau làn khói thoảng
con thấy bà vừa hát khắp vừa còng lưng đãi hến
ngày qua ngày nắng lặn trên áo
uống rượu cùng chiếc bóng thân quen

Bà mặc váy đen
khăn piêu đội đầu
tiếng cười bà vang xa
tiếng bố khóc vang xa
tận chóp đồi

Sau lần kính mỏng
bà lội sông
xa dần.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)