Chùm thơ dự thi của tác giả Trần Quốc Toàn

Thứ Hai, 09/01/2023 08:00
Trên phiên gác mùa xuân
 
Cơn mưa đã dặn dò nhau trước khi rơi xuống
sẽ tan và gặp lại nơi mạch nguồn
khi chiến tranh kết thúc
đồng đội sẽ gặp lại trên quê hương
 
Mùa xuân tô lên chiếc áo sắc màu
khoác lên trái đất những gì đẹp đẽ nhất
sông suối trong hơn
và biển cả sóng dềnh lên bãi cát
khỏa lấp dấu chân người lính biển
sau mỗi cuộc hành quân
 
Hết mùa đông
cái lạnh vẫn còn âm âm trong đất
từ lụi tàn cũ kĩ
sự sống vươn lên đơm hoa kết trái
 
Ngày hòa bình
người lính già lau nước mắt
những người lính đã chiến đấu
những người đã nằm lại trong lòng đất
âm ỉ cháy đêm
 
Tiếng súng đâu đó vẫn còn vang trong giọt mưa quá khứ
vạn vật đang sống trong nhau
thắp lên những ngọn nến tưởng niệm
linh hồn người lính trên mỗi cánh hoa
sống trong trí nhớ người ở lại
trên phiên gác mùa xuân
một bông hoa vừa nở.
 
 
Mỗi tối ngồi vẽ một giấc mơ
 
Mỗi tối ngồi vẽ một giấc mơ
cánh đồng ngồi chờ bàn tay cha lật lên đường cày mùa vụ
ngày sông chảy rất mượt
tuổi thơ trốn học câu cá cầu làng
trong nỗi nhớ còn lại tiếng vang
lá lúa ủ ấm giọng dế ruộng mạ
 
Mỗi tối ngồi vẽ một giấc mơ
gió mang hương lúa ngày giáp hạt
ướp vào không khí
mẹ gánh phù sa đổ lên kí ức cánh đồng
cha về tóc lem vài sợi bạc
đường cày lật lên giọng nói mùa đông
 
Mỗi tối ngồi vẽ một giấc mơ
những ý nghĩ liên hồi dưới bóng cây
chảy ra từ sông là cá
chảy ra từ núi là cát sỏi
chảy ra từ lòng mẹ là con
từ chiến tranh là hòa bình
từ bình minh là mặt trời ngày mới...
 
Cánh đồng đã uống cơn mưa sau mùa khô khát
cánh cò bay về phía vườn tre
vườn tre đầy tổ chim bện cỏ
hoa cúc vàng vang trong chiều tiếng gió
gió từ biển thổi vào
dòng sông như người mẹ tần tảo
 
Mỗi tối ngồi vẽ một giấc mơ
linh hồn thời gian rong rêu tường gạch
bếp lửa nuôi nấng những giấc mơ
quần áo dính đầy cỏ may, mây trời và tiếng chim bìm bịp
tôi học thuộc lòng từng tên con vật trên cánh đồng
tuổi thơ tôi đi qua mỗi chiều tan học
theo dấu chân trâu mưa trũng nước
cánh mối rụng
màu chiều mưa
lem luốc...
 
 
Nón ngựa Phú Gia(1)
 
Tháng sáu gió trên non
trời trong như sương sớm
những ngón tay thon
làm sườn mê, đan sườn mê, và chằm nón
mưa nhẹ khều sợi tóc lem mùa gió chớm
 
Thuở ấy
chú tôi lên rừng
đôi mắt Hồ Núi Một hãy còn mê ngủ
chú bảo hái lá kè về làm nón
lá mọc dưới những tán cây
tiếng chuốt nan ống giang nghe vút lên âm bản một thời mở cõi
chiếc nón ngựa trên đầu đội quân thần tốc Tây Sơn…
 
Tôi trở về ngày họp chợ Gò Găng
những người đàn bà xe chỉ luồn kim, thêu long lân quy phụng
ngọn đèn dầu thắp nét mặt bà mẹ quê có làn da bánh mật
ánh đèn soi chiếc nón qua thăng trầm lịch sử
 
Tiếng lộc cộc lốc cốc dưới mái nhà ngói cổ
người làng nón thờ nón giữ nghề qua nhiều thế hệ
giấc mơ thủa đất nước còn vua cứ ám ảnh ngôi làng
mời mọc người phương xa
uống nước sông Côn, nhấm rượu Bàu Đá và đội nón ngựa Phú Gia
 
Trưa nắng hanh vàng rọi xuống bụi tre
trên chiếc nón tròn tròn
con chim rừng về hót
đôi mắt người quê rợp bóng nón mấy trăm năm…
 
 
--------
1. Làng nón ngựa Phú Gia thuộc thôn Phú Gia, xã Cát Tường, huyện Phù Cát, Bình Định.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)