Chùm thơ của tác giả Nguyễn Hồng Thủy Tiên

Chủ Nhật, 15/11/2020 06:07
Cho cao nguyên
 
Nắng hoe vàng chân tóc
Gió rong ruổi cao nguyên tung bụi mù trời
Mùi đốt rẫy cay nồng khói
 
Kí ức ủ men ngây say vị rượu cần lễ hội
Núi rừng u u vọng vào tiềm thức
Tiếng chiêng ngân hai bờ hư thực
Dọc dài vệt nắng hoàng hôn
 
Cao nguyên
Cao nguyên
 
Tìm về bình yên
Sông Đăk Bla
Đêm guitar
Bập bùng lửa
 
Không hát về ngày sau ai còn bên nhau
Không hát về kết thúc của bắt đầu
Sao trời lay láy
 
Sương rơi tong tong vào lòng đêm phố xá
Sao cứ thấy lòng xa lạ
Nỗi niềm gì?
 
Xốc ba lô, chợt nhận ra vai mình đã nặng…
 

 
Chưa bao giờ em nói điều này với anh
 
Em không muốn nghĩ thêm về cơn nhức đầu
Sự cầu cứu những viên giảm đau cực mạnh trở nên vô hiệu
Rượu chưa khuây sự ngột ngạt của bông hoa thiếu ánh mặt trời
cần sáng
 
Trong mảnh đất màu mỡ nơi ngôi nhà quá khứ
Xuyến chi rộ nở
Thật dịu dàng
Vẫn còn gốc cây xen đầy hoa trắng
Anh nồng nàn hôn em
 
Những cung đường khiến em xa anh
Nhiều chiều nghĩ suy đã chi phối tất cả mọi thứ phản chiếu mọi thứ
một cách không rõ ràng
 
Em đã lầm
Khi vội vàng nhắm mắt và khóc
Sau bao nhiêu khoảng cách
Mình chưa ngừng yêu nhau
 
Em tập chấp nhận lãng quên
Nỗi nhớ không hướng về anh
Cơn đau không dành cho anh
Cả những ước vọng đẹp đẽ đã trôi qua
Về căn nhà nhỏ trên đồi đầy mây trắng rộn rã tiếng trẻ cười
ánh mắt ấm của anh mỗi khi mỏi mệt
Tất thảy đều lấp lánh cơn mơ
 
Em thấy mình đang sa chân giữa đầm lầy
Những con ốc sên chậm chạp bò trăm năm vòng sự sống
Nhấn chìm em xuống
Em chìm xuống
Bùn đen
 
Em chưa bao giờ nói điều này với anh…
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Nguyên mẫu nhà sư trong tiểu thuyết "Lời nguyện cầu cho những linh hồn phiêu dạt"

Nguyên mẫu nhà sư trong tiểu thuyết "Lời nguyện cầu cho những linh hồn phiêu dạt"

Nhiều tháng sau, có dịp hành quân qua những nơi này, tôi để ý thấy những lùm cỏ xanh giống hình xác người. Những lùm cỏ xanh tươi, lên cao giữa cảnh khô cằn của mùa khô xung quanh... (ĐOÀN TUẤN)

"Những người đốt gạch" - nhân vật chính đã đi xa

"Những người đốt gạch" - nhân vật chính đã đi xa

Chúng tôi ngại nhất là đóng than. Than vốn có một lượng dầu bám dính vô cùng khó tẩy rửa. Khuôn than xộc xệch. Than mua về lổn nhổn lẫn cả đá sỏi vô thiên lủng... (PHÙNG VĂN KHAI)

Xẹt ngang cơn sét

Xẹt ngang cơn sét

Văn chương là sự sáng tạo, nói rằng có nguyên mẫu thì cũng hơi kì, nhưng có ai viết mà không xẹt qua đầu một dấu ấn, hình hài nào đó của con người ta đã gặp... (BẢO THƯƠNG)

Thanh xuân của “người đàn bà tìm nước”

Thanh xuân của “người đàn bà tìm nước”

Tôi như một vị quan tòa trong cuộc hôn nhân chơi vơi của đôi vợ chồng - những nguyên mẫu của nhân vật trong truyện ngắn Người đàn bà đi tìm nước của mình... (VÕ DIỆU THANH)