NGUYỄN GIÚP
Cõi khác
Anh dang tay đón gió
Cỗ Lũy rét luồn qua kẽ tay
vòng ôm không đủ ấm
biển dệt xanh tầng thẳm trời
em về chưa?
Bữa đi không lời nguyền với đất
bữa về không lời ước với cây
mà thôi nguyện ước cũng xưa rồi
đừng khóc
mấy đầu ngón tay nhẫn nại gõ lên bàn phím
đen trắng nhập nhòa
tai ù
tóc rối
chữ trôi
thơ không khái quát được điều anh muốn nói
Những rãnh sâu nơi vầng trán nén anh thành một tệp
em lưu giữ?
tình yêu như lớp thực bì
đã cháy
khu rừng đầy nước mắt ngọt ngào
Rồi tro than và những chồi non lẫn vào nhau khuất lấp một vài bông hoa biếc nụ
em ngồi khóc rất tự do
như thể lần đầu nghe Tấm Cám
chỉ một lần này rồi thôi
bống bống bang bang...
cõi khác!
Khúc làng chài quê tôi
Đêm rót điệu còng xuống cát
mặt trời ngủ say
trùng khơi chỉ còn lời ước chân mây
lời mê bờ sóng
chỉ còn bao la em
và cơn khát biển
hoắm sâu
Những người đàn ông quê tôi cắm giấc mơ lưng trần lên đôi mắt
xé đêm
cơn giông cắt đứt bầu trời ra nhiều mảnh
từ ánh chớp người đàn bà vượt ra ngoài phía bão
nắng đầy ngực khuya
Nu na nu nống...
những đứa trẻ lớn lên cùng gió
neo cánh diều khơi xa
Sớm mai
thuyền thúng vây nên chợ
nâu suốt
khúc trai làng...
VNQD