Chùm thơ của tác giả Thuận Vy

Thứ Hai, 08/07/2019 09:18

THUẬN VY
Ngọn lửa


Ngọn lửa bùng lên rồi
ngàn sao lung linh tắt vụn
mắt người đốt lửa mơ
giấc mơ đêm hè ngát xanh gió hát
rụng trắng hồn tôi ban mai hương táo
xứ sở đầy bóng mát
tôi với người xưa không trở lại bao giờ

Người đốt lửa ngất ngây
sống dậy bao ẩn trầm nhớ khát
u buồn lòng tôi loang dài… cao vút
sáng nắng từ xa ngái cuộc đời ngân rung

Ngọn lửa không thể dập tắt
từ trái tim người reo vang sáng tỏa
trong ngần như đơn độc đời tôi.

Phía hoàng hôn


Nấm mộ cha chỉ đường cho con
đi về phía hoàng hôn thành phố
nơi ảnh hình và dấu chân cha
lặng chìm cùng đêm đen
nơi chẳng có gì cho riêng cha
dẫu máu xương cực nhọc
đời cha gửi lại…

Đêm tối mung lung
đêm tối lạnh lùng
lặng trôi như thế một kiếp người
giữa đất lành không dấu vết

Bây giờ
trong lùm cỏ xanh yên tĩnh
bia mộ
chứng tích duy nhất về một cuộc đời.

Hương ngâu


Cuối một cơn mưa
tôi trở về thành phố
bồng bềnh trong ẩm loãng gió mây
còn gì để mơ ước đắm say

Khoảng trời vần vụ khói sương
lẫn cùng vàng xanh xác lá
những mảnh tàn nắng vỡ
bước chân rã rời… khấp khởi
lận đận tháng ngày không rêu phủ vết đau
ngang trái cách ngăn chẳng vùi sâu nhớ khát

Điều gì vẫn lay động day bứt
bất chợt gió thơm từ vòm cũ lá gầy
hoa ngâu qua mùa vẫn đượm thắm hương sắc
có thể nào dịu lặng
hồn hậu lại tâm hồn thiếu nữ.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)