Chùm thơ của tác giả Lê Văn Hiếu

Thứ Hai, 15/03/2021 00:59
Vừa khóc vừa lau
Hồn ai trong giọt nước tinh khiết – DNX
 
Chưa bao giờ giọt nước mưa lại mặn đến thế
Giọt nước có linh hồn và chưa chịu bay lên
 
Lẩn quẩn tìm dấu chân lạc giữa khuya
Chờ xác thân bị vùi sâu vào bùn đất
 
Vừa mưa vừa quặn thắt
Mai này về biển ruột đau
 
Xin con nước bớt trắng trời
Xin sóng rũ lòng nhau
 
Và hồn thiêng hạt mưa xin mọc cánh
Ta gió núi nghiêng mình vừa khóc vừa lau.
 
Con chim sẻ trong sân bệnh viện
 
Này chim sẻ
Nhảy nhót trong sân bệnh viện
Nhảy nhót bên nỗi buồn
Đầy những số phận
 
Này chim sẻ
Nhảy nhót trong vòng cung bệnh viện
Nơi không có hạt thóc
Không phải sân phơi – cánh đồng
Ở đó có những khuôn mặt rười rượi
Thấp thoáng
 
Bức tường trắng, chiếc áo blu trắng
Chim sẻ rơi không tiếng động
Bước chân của người thăm nuôi, không tiếng động
Lặng lẽ nhấc bên lề bệnh viện
 
Bước chân hi vọng
Sẽ nhấc bay về với phận người
Sẽ ngã khụy xuống lằn số mệnh
 
Này chim sẻ
Ríu ran bài ca hi vọng
Lặng lẽ bay
Lặng lẽ rơi
Và cất cánh nhỏ nhoi lao ra ngoài bệnh viện.
 
 
Chào nhau nghe nắng vỡ
Viết tặng em gái sau ba mươi năm biệt tích!
 
Chào nhau bằng tiếng khóc
Bằng giọng nói lơ lớ ở vùng trời rất khác
 
Ta nghe gió nơi em
Nghe nắng vỡ
Nghe mưa chiều nhói đêm
 
Ta dần nhận ra bước chân quen
Bước chân ngày xưa ta cùng em bên cánh đồng thơ bé
Bước chân dập dài chênh vênh trên núi
Bước mù xa
 
Ngày xưa ta cùng em
Nối nhau những vần lục bát
Bài thơ chưa bao giờ kết thúc
Lê thê đi giữa đời mình
 
Chào nhau bằng tiếng khóc
Bằng giọng nói câm nín
Bằng ruột mềm - hơi thở đau
 
Giọt nước mắt không đổi
Máu anh em ta không đổi
Ta thương cái giọng nói lơ lớ
Thương cái khoảng trời vời vợi tìm nhau.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)