Thơ của Trần Võ Thành Văn

Thứ Tư, 23/10/2024 17:06

Những tiếng gõ

Cỏ xanh bày biện câu kinh cũ
bên bóng một hiên chùa đổ
có người đi mãi không thấy dấu chân mình
đôi mắt màu xanh mở từng vạt áo

Con kén buồn nằm quên thoát xác
mượn bóng sương mai ca tụng bầu trời
phù du trôi gót sen hữu hạn
là tiếng rêu mục trên tầng mây thấp
một mai về hóa kiếp vô danh

Những tiếng gõ không mùa
trái tim vỗ về muôn vết nứt
ở đó
ai cũng có đôi lần sám hối
dưới bóng chùa lộng lẫy xiêm y.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Những người tôi gặp, những chuyện tôi viết

Những người tôi gặp, những chuyện tôi viết

Tôi từng hình dung viết văn là công việc của sự hư cấu, một hành trình phác dựng thế giới từ trí tưởng tượng, nơi nhà văn tự do tạo hình mọi thứ theo ý mình... (TRẦN THỊ TÚ NGỌC)

Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Là người đi dọc biên giới phía Bắc, tôi có thế mạnh khi hình dung, mở ra không gian của giai đoạn lịch sử đó... (PHẠM VÂN ANH)

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Cụ đã kể cho tôi nghe về cuộc đời của mình. Cụ nguyên là một võ sư. Cuộc đời cụ có thể viết thành một thiên tiểu thuyết... (THẾ ĐỨC)

Từ những ánh sao đơn lẻ

Từ những ánh sao đơn lẻ

Năm 2023 với tôi được đánh dấu bằng những chuyến đi ý nghĩa, ý nghĩa với trải nghiệm của một người viết và ý nghĩa đối với chính việc viết... (NGUYỄN XUÂN THỦY)