Thơ của Bùi Thế Đức

Thứ Bảy, 18/02/2023 15:09

Nhớ mẹ chiều đông

Chiều cuối năm con về thăm mẹ
Đi giữa nghĩa trang toả ngát hương trầm
Trời âm u, sương lạnh mù giăng
Nhớ dáng mẹ, bảy đông dài cách biệt

Nơi mẹ nằm hướng về quê ngoại
Từng ấp iu những mộng ước ngọt lành
Thuở hồn nhiên một thời thiếu nữ
Bao êm đềm e ấp tấm lòng xanh

Thế rồi mẹ về làm dâu đất khách
Bốn lần đẻ, bốn lần “sa” đắng đót
Có sinh mà không dưỡng, mẹ ơi
Bao đớn đau mang nặng phía con người

Mẹ giữ trọn phận dâu hiền vợ đảm
Có lẽ trời thương nên níu mẹ với đời
Cho con đến… rồi em con nữa
Gian khó tảo tần, ủ ấm những vành nôi

Rồi khôn lớn chúng con đi biền biệt
Mẹ đêm ngày vò võ ngóng trông
Dẫu không nói nhưng thẳm sâu con hiểu
Phúc đức cao dày mẹ dành tặng các con

Bảy năm chốn non bồng nước nhược
Mẹ vẫn theo chúng con đi giữa cuộc đời
Chiều cuối đông con lại về với mẹ
Giữa khói hương, con thấy mẹ đang cười.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)