Qua những xa xôi
Đi rồi, qua những xa xôi
Những thành quách cổ, những ngôi đền vàng
Những phù hoa, những rỡ ràng
Những lênh đênh bể, những hoang hoải rừng
Đi rồi, nước mắt rưng rưng
Những gào thét nhớ trên từng nếp mây
Những ngọt ngào, những đắng cay
Những trống rỗng, những chật đầy vòng ôm
Bây giờ đời tới chiều hôm
Mưa dầm dai dẳng, gió nồm buốt tim
Tri âm lận đận kiếm tìm
Mãi như tăm cá lặng chìm cõi không
Biết còn ai vẫn chờ mong,
Nhà gianh, nón lá, nâu sồng lỡ duyên
Trở về gạn lấy niềm quên
Ao bèo nở tím như tên của mình
Trở về… tìm sót bình minh
Hân hoan cùng những lặng thinh thật lòng
Sớm mai khói mỏng bay vòng
Hương xưa đẫm những giọt đong, lụy tình…
VNQD