Thơ của Hoàng Vũ Thuật

Thứ Tư, 15/02/2023 08:17

Qua những xa xôi

Đi rồi, qua những xa xôi
Những thành quách cổ, những ngôi đền vàng
Những phù hoa, những rỡ ràng
Những lênh đênh bể, những hoang hoải rừng

Đi rồi, nước mắt rưng rưng
Những gào thét nhớ trên từng nếp mây
Những ngọt ngào, những đắng cay
Những trống rỗng, những chật đầy vòng ôm

Bây giờ đời tới chiều hôm
Mưa dầm dai dẳng, gió nồm buốt tim
Tri âm lận đận kiếm tìm
Mãi như tăm cá lặng chìm cõi không

Biết còn ai vẫn chờ mong,
Nhà gianh, nón lá, nâu sồng lỡ duyên
Trở về gạn lấy niềm quên
Ao bèo nở tím như tên của mình

Trở về… tìm sót bình minh
Hân hoan cùng những lặng thinh thật lòng
Sớm mai khói mỏng bay vòng
Hương xưa đẫm những giọt đong, lụy tình…

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)