Chùm thơ dự thi của tác giả Lê Thanh My

Thứ Bảy, 17/07/2021 00:22

Lạc ở Busan

Hôm ấy tôi nằm mơ
thấy lạc ở nơi mình chưa kịp nhớ
thành phố lặng nghe hơi thở
tim tôi rộn ràng

Busan
rực ánh đèn vàng
những toà nhà cao hơn núi
những chiếc lá vàng xanh bổi hổi

Tôi đi theo tiếng hú của gió thổi
tôi đi theo cánh chim trời
tôi chờ ai mà ngơ ngác một mình nơi ga cuối
ga của đời tôi vừa lướt qua rồi!

Dưới bóng cây thông gầy bẽn lẽn
có một người cũng lạc như tôi…



Khêu xa

Ai có thể làm rơi vầng trăng
ai có thể làm mòn đầu núi
ai có thể xua đêm để bình minh tới
ai? Ai?

Người ấy đã khêu trăng bằng một cành hồng
dưới gốc hoa một người bật khóc
nước mắt nàng mệt nhọc chảy trong đêm
thấm vào cỏ
cỏ ưu tư phơn phớt vàng

Một người cầm bào xát vào đau đớn
từng mảnh vỡ rơi rơi
nào ai đã từng ghép cuộc đời vào nhau
không thấy mỏi
sao bước đi hoài không tới
hạnh phúc thản nhiên cười

Nếu bóng người không thể làm đêm vơi
nỗi buồn chính là trăng
nỗi đau kia là núi

Đừng bỏ lỡ cuộc đời
hãy cầm lấy rủi may mà đi tới.

Vì sao em không thể ngủ

Nhắm mắt lại
em sợ anh tan biến
hạnh phúc vốn mong manh

Đến bên em thật lành
buổi sáng
nụ cười anh là mặt trời mới mọc
toả ấm áp lên môi

Chúng ta yêu nhau thật rồi
chỉ những hạt bụi ngoài kia được biết
chỉ trí nhớ trên vỏ não của hai người được biết
tình cách xa biền biệt
đã trở về bên nhau

Thế giới chúng ta không màu
bởi không có sắc màu nào sánh nổi
nhắm mắt lại
em sợ mình nông nổi
làm rơi nỗi buồn về phía anh

Hãy bên em
như giọt nước trong lành
mỗi sáng mở mắt ra nhìn ban mai em biết anh là thật.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)