Thơ dự thi của tác giả Dương Thắng và Phan Văn Chương

Thứ Tư, 30/06/2021 10:58

DƯƠNG THẮNG
Chăm cha nằm viện


Con ngồi đếm giọt truyền rơi
Sương mờ bảng lảng ngoài trời gió thưa
Chỉ vài canh nữa giao thừa
Mà cha lịm giấc vẫn chưa trở về

Li bì những đợt hôn mê
Tóc cha bạc cả lối về chiêm bao
Vai mòn im ắng gầy hao
Tay chìm nổi giọt máu nào đọng đen

Ngày ngày ven nối chùng ven
Xanh gân mỏng mảnh đã men mạch đời
Tuổi già nằm đó buồn vơi
Miên man có nhớ những lời rất xưa

Mắt trầm bao vệt nắng mưa
Da nhăn nheo kẽ thiếu thừa rạn sâu
Nghe từ đồng vọng đêm thâu
Con mong cha đợi phép màu hồi sinh

Giường bên cũng những lặng thinh
Vui buồn cảnh ngộ bình sinh cuộc người
Cha quờ không nói thành lời
Giật mình con rớm giọt rơi khóe tràn

Bấy giờ mới hiểu gian nan
Níu cha ở lại muộn màng bên con
Ngoài trời chiếc lá cuối cùng
Run run phấp phỏng lối thường người qua...


PHAN VĂN CHƯƠNG
Sông chữ


Rừng đước hay mái tóc em
bay dài phía biển
mười ngón chân ngập mặn
mùi quê mướt mát thịt da
cò trắng
mây trắng

Tạm biệt Năm Căn biền biệt anh đi
ngày ấy đương độ xuân thì
búp tay cánh sen
nở
sông mắt
chớp sáng hàng mi

Sóng gửi nụ hôn lên bờ bãi
sóng quấn ngang lưng em mềm mại
anh gửi lời anh theo gió

Dấu chân đước năm trước
viết những dòng phù sa
sông chữ
anh tìm em
trắng dã mái đầu

Hình như người ấy đã về bên nớ
anh
một mình
lặng lẽ
qua sông.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)