Thời gian
Từng ô cửa vô hình khép lại
mang đi tiếng cười quen thuộc
mang đi bóng dáng đã khắc vào tuổi thơ
Trong nắng thu
cốm mới còn nhớ mùi rạ cũ
ánh mắt quen chìm vào gân lá
tiếng cười ngân trong tàng xanh
Thời gian qua vai
lòng tay người còn ấm
những câu chuyện như mới hôm qua
chờ ta về nghe lại
Sắc lá dần chuyển vào mạch đất
nở thành đoá hoa thời gian
âm thầm để lại ánh sáng
nét vẽ ngời trong mắt ai
Bên kia tiếng hát
có ngọn gió nhỏ gọi về tuổi thơ.
Ngực phố
Những cánh chim mang theo tiếng chuông
chìm vào ngực phố
Niềm vui đi qua
như giọt nắng rơi vào giếng cổ
lặng lẽ lan xa
Long Biên trải vai qua sông
mỗi nhịp sắt gỉ
là mạch máu âm thầm
gánh kí ức người đi
nặng niềm quá khứ
vẫn hé lòng đón ánh ban mai
Trong veo khúc hát cũ
bóng Hồ Gươm vẫn giữ
một vầng trăng tròn
Mái cổ như lần giở trang thư
gửi đi mùi hoa sữa
những bước chân trở về
hẹn nhau lần nữa
những viên gạch vỉa hè nín thở chờ tin.
VNQD