Thơ của Lữ Hồng

Thứ Năm, 12/10/2023 08:44

Về với thênh thang

Ta đã thảy viên xúc xắc về không
Sao cược một chiều gặp lại
Thành phố nghiêng về phía núi
Nỗi nhớ dài cơn mưa

Chỉ còn em trong mắt sâu
Trong một đời gió thoảng
Cơn mưa đầu lòng ta nước xiết

Những chiều chật lễ chùa
Ta lần riêng chuỗi hạt
Khấn giùm em câu kinh
Để chúng mình
Nằm yên như một tiếng mưa còn sót lại

Em đã về vô tận
Xúc xắc vỡ à ơi
Đêm như tuổi hai mươi
Thắp cùng em ngọn nến

Ta còn những điều chưa nói
Hoa cúc đường trần
Sao hiểu lòng em.


Trôi

Chúng mình không còn mùa hè để trở lại
Kí ức mưa ròng
Tan bọt bóng

Đừng trốn nữa

Xóm nghèo dầu hao
Quả cầu giấy bay lên chấp chới
Sớm mai
Con diều mắc vào khúc quanh của gió

Trò chơi năm mười thì thào đếm tuổi
Nghìn ngày
Những thập kỉ phóng mình qua cửa
Để lại vết cắt đầu tiên

Không về được ngày xưa
Lời nguyện cầu bọt bóng
Người bỏ đi đâu

Đừng trốn nữa
Ngày lên như đã tình cờ…

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)