Thơ của Bùi Thanh Hà

Thứ Tư, 31/05/2023 11:12

Sinh năm 1963
Quê: Bắc Giang
Hiện sống và làm việc tại Hà Nội
Tác phẩm đã xuất bản:
- Trái tim biết hát, Nxb Văn học, 2018
- Người đàn bà gánh mùa thu trên vai, Nxb Văn học, 2018
- Dòng sông khao khát, Nxb Hội Nhà văn, 2022

“Nhà thơ dù ý thức hay không, nhưng khi biết dùng ngôn ngữ biểu cảm để diễn tả tiếng lòng trước hiện thực tự nhiên, xã hội hay phản ánh thế giới nội tâm mình một cách trọn vẹn, sâu sắc nhất có thể, là đã góp phần tôn vinh, toả lan vẻ đẹp của ngôn ngữ dân tộc, làm phong phú thêm đời sống tinh thần, tình cảm của con người.”

Nằm nghe

Cha nằm yên
bóng tối, nỗi đau ngày đêm vây bủa
người lính già một thời “xẻ dọc Trường Sơn”
lắng nghe đôi chân vượt dặm dài gần thế kỉ

Ngoài trời đổ mưa
những con đường hiện lên buốt giá
chắc cha nhớ những ngày hành quân vội vã
mưa rơi... nắng cháy... cắt da...

Chân cứng đá mềm bao vách núi cha qua
cánh rừng Lào, mây Điện Biên mênh mang nhớ người vệ quốc
tiếng đàn nhớ người reo vui bên suối nước
đạn réo, bom gầm… cây lá xót xa

Từng lấy bốn phương là nhà
đâu có giặc là đi... không ngơi nghỉ
cuộc đời cha vắt ngang gần thế kỉ
giờ nằm nghe từng nhịp tim mình.


Tuổi thơ vẫy gọi

Tôi đi về phía dòng sông
nơi đập cánh những niềm thao thức
nơi những giọt mồ hôi nói lời mặn mòi của đất
nơi xương máu tổ tiên tượng hình đất nước muôn đời

Tôi đi về phía chân trời
những cánh đồng không ngủ
dang cánh bay... sắc vàng rực rỡ
bông lúa cúi đầu bỡ ngỡ gọi mẹ sông

Tôi nghe trong nắng mênh mông
tiếng sáo triền đê mướt xanh bờ cỏ
tiếng bầy trâu thung thăng gặm gió
khói chiều vương... níu cong ngọn tre làng

Tôi đi cùng cỗ xe thời gian
xuyên về miền cổ tích
chú dế tuổi thơ ngân nga cà ríc
cá cờ vẫy mãi đuôi nheo
muồm muỗm, cào cào vun vút lao theo
gót chân hồng tung tăng bé nhỏ
xanh biếc bầu trời ấu niên


Tôi đi cùng cỗ xe thời gian
xuyên miền cổ tích
tuổi thơ ngân nga
muồm muỗm cào cào
chân son gót trẻ
xanh biếc bầu trời ấu niên

Tôi đi về phía bình yên
sông tự mình trong
hoa tự mình thơm
vẫn thầm nhớ những bàn chân bấm đất
vẫn thầm nhớ đôi tay người gieo hạt
tuổi thơ xa tít chân trời…


Tuổi tám mươi mẹ hát

Lúng ơ là liếng ơi...
tuổi tám mươi mẹ hát
nhớ ngân nga chuông bạc
cười duyên lúm đồng tiền

Mẹ hát tựa mạn thuyền
thấy trăng soi mặt nước
con đò xưa xuôi ngược
nỗi nhớ hòa trong sương

Mẹ hát khúc Mười thương
thấy bao chàng ngấp nghé
mà thẩn thơ… cậu bé
đi tìm lá diêu bông

Mẹ hát về dòng sông
rằng qua cầu bay nón
kìa bao ô lục soạn
chở nắng về cùng ai...

Mẹ hát mỗi sớm mai
cha lặng nghe thanh thản
thấy liền chị thuở nào
xuyến xao câu giã bạn...

Tuổi tám mươi mẹ hát
cả đất trời bừng xuân
í a câu quan họ
lộc biếc cười bâng khuâng.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)