Chùm thơ dự thi của tác giả Bùi Thị Diệu

Chủ Nhật, 19/09/2021 00:12

Những ngọn đồi bao giờ lại lấp lánh xanh

Chúng tôi thức dậy cùng ánh sáng mùa hè
Nghe trong gió một ngày đầy nắng
Nhiều nơi vẫn đang trong cuộc chiến không tiếng súng
Chưa hồi kết
Quá muộn cho chúng ta bắt đầu lựa chọn

Những ngọn đồi bao giờ lại lấp lánh xanh
Lấp lánh hương
Tầm xuân tím dịu dàng ẩn sau vòm lá
Như bí mật của rừng, hương chạc chìu dủ dẻ
Cả trái ắng cũng thương người

Những mảnh vườn miền Trung liệu đã hết đạn bom
Sau cơn mưa lũ trẻ thôi đi tìm thuốc pháo
Nhưng bao giờ đất lại thơm
Lòng người lại thảo
Cọng rau hiền
Hoa nở tự nhiên

Chúng tôi trồng thêm vài cái cây cho bóng mát bình yên
Dù quá muộn vẫn bắt đầu lựa chọn
Lùi lại phía sau, tiến bước chậm hơn
Lắng nghe
Bởi cuộc chiến không tính bằng năm tháng

Con người thì mỏng manh
Không phải ai cũng bỏ phố về đồi để nghe được tiếng chim
Gió vẫn thổi suốt dặm dài
Mưa nơi này mềm nắng nơi kia

Còn nếu là thơ xin hãy làm hạt
Cho em gieo trên đồi hạnh phúc
Mỗi ban mai thức dậy đọt mầm xanh…

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)