Chùm thơ của tác giả Trần Thị Huyền Trang

Thứ Hai, 16/11/2020 06:03

Sông Hậu

Chiều qua vén mưa tìm đôi mắt Sài Gòn
Chiều nay quàng vai sông Hậu
Người phương Nam vừa bẻ lái vừa ca vọng cổ
Li rượu nghiêng sóng sánh trời chiều

Sông có dài như câu hát kia không?
Chưa kịp hỏi lục bình hoa đã tím

Thôi không nói
Xem như mình mắc cạn
Giữa tiếng cười bè bạn vọng lên mây...

Xe bus

Mỗi lần lên xe bus
Mỗi giật mình

Chỗ đôi sinh viên hôm trước
Hôm nay người khác thế ngồi

Thường khi cụ bà hành khất
Lưng còng nón lá
Đâu rồi

Xe bus chở bao nhiêu gió
Gió còn được mấy lời yêu

Xe bus chở bao nhiêu kiếp
Kiếp nào dừng trạm tiếp theo

Nhích qua cửa sổ
Thế gian thủy triều...

Trước chân trời

Chiếc tã đầu tiên bọc ta là nỗi buồn
Nhành dương liễu vô tư
Đu gió ngày này sang ngày khác

Vị u sầu là gì
Mà chạm môi ngan ngát
Một dại tê đầu lưỡi mênh mông

Lạ kì sợi chỉ buồn
Luồn mãi vào tim tận nơi sâu nhất
Nơi những mạch máu lim dim nghe nước về nguồn
Trong tiếng mưa rơi

Là riêng ta, riêng một ta thôi
Hoa đừng tím như là chia sẻ nữa
Không phải lúc, dù chỉ là hơi thở
Hãy để ta tĩnh lặng trước chân trời.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)