Chùm thơ của tác giả Trần Thị Huyền Trang

Thứ Hai, 16/11/2020 06:03

Sông Hậu

Chiều qua vén mưa tìm đôi mắt Sài Gòn
Chiều nay quàng vai sông Hậu
Người phương Nam vừa bẻ lái vừa ca vọng cổ
Li rượu nghiêng sóng sánh trời chiều

Sông có dài như câu hát kia không?
Chưa kịp hỏi lục bình hoa đã tím

Thôi không nói
Xem như mình mắc cạn
Giữa tiếng cười bè bạn vọng lên mây...

Xe bus

Mỗi lần lên xe bus
Mỗi giật mình

Chỗ đôi sinh viên hôm trước
Hôm nay người khác thế ngồi

Thường khi cụ bà hành khất
Lưng còng nón lá
Đâu rồi

Xe bus chở bao nhiêu gió
Gió còn được mấy lời yêu

Xe bus chở bao nhiêu kiếp
Kiếp nào dừng trạm tiếp theo

Nhích qua cửa sổ
Thế gian thủy triều...

Trước chân trời

Chiếc tã đầu tiên bọc ta là nỗi buồn
Nhành dương liễu vô tư
Đu gió ngày này sang ngày khác

Vị u sầu là gì
Mà chạm môi ngan ngát
Một dại tê đầu lưỡi mênh mông

Lạ kì sợi chỉ buồn
Luồn mãi vào tim tận nơi sâu nhất
Nơi những mạch máu lim dim nghe nước về nguồn
Trong tiếng mưa rơi

Là riêng ta, riêng một ta thôi
Hoa đừng tím như là chia sẻ nữa
Không phải lúc, dù chỉ là hơi thở
Hãy để ta tĩnh lặng trước chân trời.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Nguyên mẫu nhà sư trong tiểu thuyết "Lời nguyện cầu cho những linh hồn phiêu dạt"

Nguyên mẫu nhà sư trong tiểu thuyết "Lời nguyện cầu cho những linh hồn phiêu dạt"

Nhiều tháng sau, có dịp hành quân qua những nơi này, tôi để ý thấy những lùm cỏ xanh giống hình xác người. Những lùm cỏ xanh tươi, lên cao giữa cảnh khô cằn của mùa khô xung quanh... (ĐOÀN TUẤN)

"Những người đốt gạch" - nhân vật chính đã đi xa

"Những người đốt gạch" - nhân vật chính đã đi xa

Chúng tôi ngại nhất là đóng than. Than vốn có một lượng dầu bám dính vô cùng khó tẩy rửa. Khuôn than xộc xệch. Than mua về lổn nhổn lẫn cả đá sỏi vô thiên lủng... (PHÙNG VĂN KHAI)

Xẹt ngang cơn sét

Xẹt ngang cơn sét

Văn chương là sự sáng tạo, nói rằng có nguyên mẫu thì cũng hơi kì, nhưng có ai viết mà không xẹt qua đầu một dấu ấn, hình hài nào đó của con người ta đã gặp... (BẢO THƯƠNG)

Thanh xuân của “người đàn bà tìm nước”

Thanh xuân của “người đàn bà tìm nước”

Tôi như một vị quan tòa trong cuộc hôn nhân chơi vơi của đôi vợ chồng - những nguyên mẫu của nhân vật trong truyện ngắn Người đàn bà đi tìm nước của mình... (VÕ DIỆU THANH)