Chùm thơ của tác giả Nguyễn Trọng Luân

Thứ Tư, 15/07/2020 09:53

Rừng đá cũ

Xe đổ chúng tôi xuống chiều chạng vạng
Đại bác nghe toang toác ở trên đầu
Bốn bề khói súng loang rừng thẳm
Chúng tôi nhìn nhau, đi đâu?

Người chỉ huy mặt bầm bụi đất
Chỉ lên vách đá pháo vừa rơi
Đêm nay vượt núi ra trận địa
Suối lặng im đá dựng lên trời

Chúng tôi bám nhau trèo lên đá
Đêm buông lạnh đạn cối vai người
Đá xám vào đêm đen xám
Suối lặng rồi chỉ thấy lính thở thôi

Chân bật máu trong đêm không nhìn thấy
Chỉ thấy mùi nước mắt lẫn mồ hôi
Tai ù bởi gió đêm hun hút thổi
Lửa đạn bồn chồn thế bạn ơi

Chúng tôi trèo qua đá
Chúng tôi khiêng cối qua rừng
Chúng tôi không thể khóc vì mệt quá
Chúng tôi chỉ muốn gọi mẹ ơi!

Cả trung đoàn đã đi qua đêm ấy
Đốt dây dép cao su khi tụt xuống vực sâu
Leo lét lửa đủ chúng tôi nhìn thấy
Mắt của nhau yêu thương đến nhường nào

Cả trung đoàn đi qua đêm ấy
Kịp sáng mai chặn địch ở Cheo Reo
Đêm của chúng tôi chìm sâu vào lịch sử
Đến tận bây giờ mắt vẫn dõi nhìn nhau.

Sóng ở cửa Đà Rằng
 

Ở cuối con đường đuổi giặc
Anh gặp cửa sông
Suốt chặng đường đột kích
Bạn bè anh nằm lại dọc sông này

Nơi hội quân là cửa bể
Sóng trắng bờ tóc em bay
Anh ở rừng về bỡ ngỡ
Đêm Tuy Hòa gió lộng ngất ngây

Nẫu ui! (1) Em cười trắng phau đêm bám chốt
Anh hỏi quê em sao lại có Chóp Chài
Đêm lội ruộng lúc trăng lên em bảo:
Con gái Tuy Hòa ngực cao

Lúc hừng đông súng nổ
Chưa hết thẹn má còn hửng đỏ
Đơn vị đánh vào chân đèo Cả
Em quay về nhận lệnh mới ở Tuy Hòa

Mươn mướt dừa xiêm Sông Cầu
Xanh xanh lúa, mía Tuy An
Cửa bể Đà Rằng sóng hát
Anh nhớ Chóp Chài đêm ấy Sư đoàn gửi nhiều trai tân

Ngày trở lại dưới chân tháp Nhạn
Anh đã già em gọi “nẫu” không em?
Sóng ở cửa sông nghe vẫn rất quen
Như anh gặp ngày mình hai mươi tuổi.
------

1. Từ thân mật người Tuy Hòa thường dùng để chỉ một ai đó.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)