Chùm thơ của tác giả Nguyễn Đức Mậu

Thứ Hai, 28/06/2021 00:28

Hoa dong riềng

Hoa dong riềng chợt bừng lên sắc đỏ
khi tôi về thăm lại mảnh vườn xưa

Hoa như thầm nhắc cho tôi nhớ
ngày xưa lùi xa như vệt khói xa mờ
củ dong riềng mẹ luộc
cơn đói xót lòng trũng mắt vàng da
từ tôi về tuổi thơ
gần hết một đời người
mà chớp mắt đã thành dĩ vãng
từ tôi về tuổi thơ
dài hơn hai cuộc chiến
tôi đã đi qua những dòng sông đỉnh núi cánh rừng
bàn chân đạp đá tai mèo và sắc nhọn mảnh bom
bàn chân lội qua đầm lầy, cái chết
thi thoảng tôi vẫn gặp
dong riềng đỏ hoa trong giấc tôi mơ, trên những triền đồi
màu hoa tựa cánh chuồn ớt đỏ
dọc đường tôi đi từng chấm nhỏ xa vời

Hoa dong riềng sót lại chờ tôi
ơi màu hoa thuở đói nghèo kham khổ
mình thoáng chốc đã thành xưa cũ
màu hoa tuổi thơ đỏ đến bây giờ.


Xóa và nhặt

Mưa khuất lấp nẻo trời
nhà tập thể muỗi bay mờ hơi nước
quần áo ẩm và đôi giày mốc
tôi cánh chim chiều trong chiếc lồng mưa

Ngày hôm trước viết mười câu thơ
ngày hôm sau xóa mười câu đã viết…
ngày sau nữa trước lam nham bản nháp
tìm lại đôi dòng mình xóa bỏ ngày qua

Cái xóa bỏ lại nảy sinh thảng thốt
như hạt giống bỏ quên bất chợt nứt mầm
những ý tưởng mơ hồ hiển lộ
từ con chữ cũ mèm tưởng đã chết nhiều năm

Một vệt sáng lóe lên trong khoảng tối
một mạch ngầm nơi vùng cát cằn khô
một tiếng vọng từ âm u dội tới
một bông hoa bão dập trước hiên nhà

Tôi tìm thấy trong cuộc đời thường nhật
những góc khuất đa chiều, những mảnh vỡ buồn vui
có kỉ niệm ngày qua chợt thức
chút lửa bùng lên từ lớp tro vùi

Tôi nhặt lấy tiếng rơi xao xác
mùa thu xa cùng chiếc lá thu tàn
tôi nhặt được mảnh bình gốm vỡ
nghe vọng về vết rạn thời gian.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Nguyên mẫu nhà sư trong tiểu thuyết "Lời nguyện cầu cho những linh hồn phiêu dạt"

Nguyên mẫu nhà sư trong tiểu thuyết "Lời nguyện cầu cho những linh hồn phiêu dạt"

Nhiều tháng sau, có dịp hành quân qua những nơi này, tôi để ý thấy những lùm cỏ xanh giống hình xác người. Những lùm cỏ xanh tươi, lên cao giữa cảnh khô cằn của mùa khô xung quanh... (ĐOÀN TUẤN)

"Những người đốt gạch" - nhân vật chính đã đi xa

"Những người đốt gạch" - nhân vật chính đã đi xa

Chúng tôi ngại nhất là đóng than. Than vốn có một lượng dầu bám dính vô cùng khó tẩy rửa. Khuôn than xộc xệch. Than mua về lổn nhổn lẫn cả đá sỏi vô thiên lủng... (PHÙNG VĂN KHAI)

Xẹt ngang cơn sét

Xẹt ngang cơn sét

Văn chương là sự sáng tạo, nói rằng có nguyên mẫu thì cũng hơi kì, nhưng có ai viết mà không xẹt qua đầu một dấu ấn, hình hài nào đó của con người ta đã gặp... (BẢO THƯƠNG)

Thanh xuân của “người đàn bà tìm nước”

Thanh xuân của “người đàn bà tìm nước”

Tôi như một vị quan tòa trong cuộc hôn nhân chơi vơi của đôi vợ chồng - những nguyên mẫu của nhân vật trong truyện ngắn Người đàn bà đi tìm nước của mình... (VÕ DIỆU THANH)