Chùm thơ của tác giả Cát Võ

Chủ Nhật, 11/04/2021 00:40

Cánh cửa khác

Một cánh cửa nằm bên trong một cánh cửa khác
luôn mở ra mỗi khi mặt trời lặn
luôn đóng lại mỗi khi mặt trời lặn

Vì sự khác biệt thời gian
nằm ở chính tiếng kêu của nó

Ví như hôm tôi nói yêu em
là tiếng kêu
một cánh cửa có con chích chèo bông hót vang
lảnh lót ma lực
trấn áp tiếng gà
trấn áp thời gian ở một cánh cửa khác

Ví như hôm tình yêu bỏ tôi đi
là tiếng kêu
tiếng dép và âm bay của đàn cò trắng
qua hai cánh cửa
khản đen tường gió

Một cánh cửa nằm bên trong một cánh cửa khác
tôi thấy cả hai
thời điểm ngôi nhà hành hương về phía hoàng hôn sâu thẳm
và sự khác biệt thời gian hiện rõ theo phương thẳng đứng
đồng loạt tiếng kêu
đồng loạt ám khí.


Tưởng tượng

Không phải bầu trời trên cao
cho ta gặp mùa hè gắt gỏng
nhiều khi ta vẫn phải cúi đầu
nếm giọt giọt mồ hôi
thảng tràn ngực ấm

Ví như mùa hè và mùa thu
rõ ràng hai nỗi buồn khác biệt
đám mây thuộc về ta
ẩn dụ thuộc về ta

Ví như màu áo tưởng tượng của em
bay qua làn nước thẳm
mùi hương dầm vạt sóng
bất động và hiền
nỗi nhớ thuộc về ta
chưa hề trắc trở

Đôi khi chúng ta vẫn phải cúi đầu
ngắm những đám mây bay biến hình liên tục
mặt đất thuộc về ta
mọi chất điểm thuộc về ta
thảy đều không trọng lượng.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)