Thơ của Nguyễn Thánh Ngã

Thứ Sáu, 02/06/2023 08:11
Ngôi nhà gió
 
Bất chợt em trong ý nghĩ tàn phai
anh vẽ ra con đường không biên giới
rồi em đi
và đi
 
Không có con đường nào tới đích...
không có anh trong vàng thu làm sao chiếc lá có thể rơi
mà không vang ca
bài hát của thiên nhiên mẫn tuệ
 
Anh là con đường em đi
những bước chân bên ngực trái
sóng biển sẽ xóa vết lăn của vầng trăng viễn xứ
không còn in hằn lên tiếng gọi nghìn sau
 
Em đi chiếc lá và bầu trời
gối đầu lên hơi thở
sợi tóc vờ quấn quít chân mây
để bất tận không còn phân định
đâu là chia li đâu là sum họp
 
Ôi con đường
như ý nghĩ
khi anh ngồi nghe quán vắng hỏi han
sự trống lặng gầm gào kí ức trinh nguyên
chiếc tổ chim có thể nuôi dưỡng bầu trời
chỉ cần không gian vỗ cánh là thời gian bay đi
 
Nơi anh ngồi chưa hề có
và ngôi nhà không để lại gì ngoài những gợn heo may.
Đàn bò vàng
 
Trở về con đường
nơi tôi đã đi qua tuổi mình
tìm bóng cũ...
 
Gió đã thổi bay vụng dại lâu rồi
sao vẫn còn dấu chân chưa nỡ xóa
vài người qua đường lơ đãng
họ đi như đám mây
họ tan như vệt khói
chẳng để lại gì ngoài mùi cỏ cây
 
Run rẩy mà chưa cất cánh nổi
đó, chú bọ rầy trên hoa mè bịn rịn
nó nghĩ về đôi chân dính mật
bay trong làn âm thanh rè rè phun đầy mưa bụi
 
Con đường bỗng lạ lùng
không một tiếng động
báo hiệu sắp có người đi qua mà bàn chân chưa bước
tôi biến thành khúc gỗ
người ta đã cưa bóng mát
 
Chỉ còn cô bé áo đỏ đạp xe qua vùng kí ức
đôi bánh xe quay chầm chậm chiếu lại đoạn phim mà đàn bò vàng chưa thấy bước ra....
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Có nhân vật chỉ là dáng dấp của nguyên mẫu, có nhân vật là nguyên mẫu đã sống và chiến đấu cùng tôi, suốt những năm tháng ở rừng... (VŨ NGỌC THƯ)