Thơ của Nguyễn Đình Xuân

Chủ Nhật, 19/03/2023 08:07

Ba làm vườn

Ba về cuốc lại mảnh vườn
Sau những năm dài trận mạc
Tiếng súng trả về kí ức
Gọi lại một thời tuổi xanh

Bóng người bước qua chiến tranh
Xới nhẹ nhàng từng miếng đất
Thời tuổi hoa niên đẹp nhất
Ba đã gửi trọn ở rừng

Trồng cây tay còn ngập ngừng
Sợ đau từng gam màu lá
Ba bảo “Nhớ thằng Cường quá”
Nhắm mắt chỉ thèm lá xanh

Sốt rét người như lá non
Cả đại đội làm bút vẽ
Nhưng chuyện bức tranh chiếc lá
Không cứu người ở chiến trường

Trở về với tóc muối sương
Ba xới mảnh vườn gieo hạt
Trong đất vọng về tiếng hát
Ba khóc người đã hư vô.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)