Thơ của Hà Ngọc Anh

Thứ Ba, 24/10/2023 08:37

Những cơn mơ

Xưa
Mỗi lần giỗ cha
Mẹ tôi lại kể những cơn mơ
Cha về
áo chùng khăn xếp
chân đi giày, tay ôm tráp
Với nhiều đồng sự chân thô
Người mang súng, ba lô
Người dao găm, mã tấu
Áo quần bê bết máu
Qua nhà rồi lặng lẽ đi ngay...

Những năm cháo khoai chăn cói
Họ vẫn về
Như muốn nói gì
Rồi lại lặng lẽ đi

Sau này mỗi lần giỗ cha
Anh tôi có những cơn mơ
Cha về
giày vẹt mòn ướt sũng
đồng sự dần thưa vắng
Không ai nói gì
Nhìn lên tường trống
Như muốn nói gì
Rồi lại lặng lẽ đi…

Năm nay giỗ cha
Cháu tôi kể
Ông về một mình
không giày không mũ
mở tráp lấy trang giấy cũ
Rồi chỉ lên tường…

Cháu hỏi ông
Cháu gọi ông
Ông lại đi
không nói

Tôi nhìn lên tường trống trải
Nơi ấy đang chờ
Tấm bằng Liệt sĩ - Tổ quốc ghi công?


Gửi con

Vườn nhà mình có hàng cây xum xuê
Cứ vào mùa xuân chim lại về xây tổ
Có cả bầy chim cánh đỏ
Vui vui và xinh xinh…

Chăm từng ngày cho cây lớn lên
Như hẹn trước chim quàng khăn lại đến
Ôi! Đốm lửa ấm nồng ngày rét đậm
Ôi! Ánh sao lấp lánh những đêm buồn

Nay đã xa rồi ngày ấy, mảnh vườn
Những đốm lửa hồng con hằng ấp ủ
Những ánh lung linh con hằng gìn giữ
Và cả ngọt ngào hương cây

Cha mong con khôn lớn từng ngày
Nhưng mãi là chim quàng khăn đỏ
Không quên được mùa xuân - nơi xây tổ
Cho dù con ở đâu…

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)