Thơ của Diệu Thoa

Thứ Sáu, 25/10/2024 17:15
Tấm dù của cha
 
Lần theo hơi ấm của cha
Còn đây trong tấm dù hoa bạc màu
Đất trời còn cạn mưa ngâu
Mà sao có một nỗi đau mãi đầy?
 
Mo cơm mẹ nắm chiều nay
Ấm lên dòng chữ nhớ ngày cha đi
Hàng dương đã mấy xuân thì
Nghiêng nghiêng bóng núi già đi mỗi ngày
 
Tấm dù lặng buốt lòng tay
Cha nằm đâu dưới đất này, hỡi cha?
Mỗi gần là một cách xa
Cách nhau nắm đất mà ra vô chừng
 
Dưới trời vẫn một trời chung
Nhớ mong thành nỗi muôn trùng nước non
Rừng thiêng mở những lối mòn
Người đi người ở vẫn còn tìm nhau.
 
Gửi Cao Bằng
 
Ngày ta đến Cao Bằng ngơ ngác gió
Ruộng bậc thang xanh mướt cữ đương thì
Búp lúa sớm thẹn thùng căng nhức sữa
Ngực đồi tròn thấp thỏm tiễn chiều đi
 
Ơi gòng phá(1) về đâu mà duyên thế?
Bắp chân thon thấp thoáng váy bung xòe
Địu thắm nhỏ nhấp nhô từng bậc dốc
Mặt trời hiền say ngủ tóc vàng hoe
 
Ngọn lúa lớn rủ bé con cùng lớn
Thương con chim mổ nắng vãi quanh đồi
Đợi nắng mọc lên bé còn say ngủ
Hẹn trĩu vàng hôm bé kịp thôi nôi
 
Miệng chúm chím như đòng non ngậm sữa
Lưng mẹ êm bên sóng lúa dập dềnh
Mặt trời nhỏ nép bên vòm ngực mẹ
Lưng chừng đồi dòng sữa cũng bập bênh
 
Ta khờ dại bước chân mình hóa lạ
Tim chưa run, chưa ngọng thế bao giờ
Xin cứ chậm, chiều ơi đừng trôi nữa
Mong một phép thần dắt ta lại ngày thơ!
--------
1. Khăn đội đầu của phụ nữ Dao Đỏ ở Cao Bằng.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)