Chùm thơ dự thi của tác giả Kiều Duy Khánh

Thứ Sáu, 04/11/2022 08:08
Ngày tôi sinh
 
Mẹ sinh tôi vào giữa chiều mưa
Căn lều xiêu như một cơn đau mà mái gianh thì mục xuống cuộc đời ẩm ướt
Cái nhau thai chưa kịp cất vào ống tre để gửi đại ngàn đã trôi theo
dòng nước
Cuống rốn mẹ cắt vội bằng chiếc lá gianh non cũng lạc giữa đục ngầu…
 
Đi hết kiếp này tôi có trở lại một kiếp sau
Để hóa thành cái cây, cánh chim tự do hay một nhành cỏ dại?
Nhưng tôi chẳng thể gặp lại mẹ tôi vì cái nhau thai đã không được
rừng thiêng giữ hồn ở lại
Rồi suốt một kiếp nghèo tôi tìm lại vía mình mà tiếng gọi luôn vọng
ở phía sau
Cuống rốn tôi giờ lạc ở phương nào?
 
Trong giấc mơ tôi vẫn gặp lại căn lều xiêu mái gianh mưa ướt
Tôi vẫn nghe oe oe tiếng khóc
Đứa trẻ sơ sinh được cắt rốn bằng chiếc lá gianh non giữa bão gió
mưa chiều
Tôi cố lao ra giành giật với dòng nước đục ngầu
Nhưng cả trăm giấc mơ đều bắt tôi phải chậm hơn dòng nước
Và mẹ tôi đang quằn quại đau giữa căn lều chẳng kịp ghìm tiếng khóc
Đứa trẻ bi bô những tiếng cười…
Nó có phải là tôi?
 
Trước tượng đài
thanh niên xung phong Cò Nòi
 
Anh chị giờ nằm lại với cỏ cây
Mảnh bom vỡ bay như hình lưỡi hái
Núi chảy bạc trắng vôi rừng ngạt trong bụi khói
Lửa thiêu rụi màn đêm giật thót giấc mơ gầy
 
Không cùng một quê trăm phận số vơi đầy
Bia khắc vội nhói lòng chung buổi giỗ
Bó hoa rừng có đủ chia hương cho những linh hồn hóa thân vào đá?
Nén trầm thơm run rẩy gọi tên ngày
 
Mấy chục năm như cơn ác mộng dài
Anh chị hãy dậy đi để thấy bầu trời hiền như sắc cỏ
Đứng trước ngã ba bỗng cảm thông cho ngọn gió
Đi về phía nào cũng vấp phải đau thương
 
Hố bom sâu như đêm ở chiến trường
Nước mắt người sau run bước chân người trước
Mẹ khóc gọi đứa con mái đầu không được bạc
Nước mắt bao giờ khô cạn hố bom sâu…
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)