Chùm thơ của tác giả Đỗ Thành Đồng

Thứ Hai, 24/01/2022 00:21

Một ngày

Có nụ cười đi qua buổi sáng
chiếc lá vàng nở hoa
vào đôi mắt ngả màu nâu xỉn
mẹ già nhổ cho con trai sợi tóc bạc
ầu ơ

Chiều
nút dây trắng buông thõng trần nhà
nỗi nhớ chứa đầy thòng lọng
lũ nhện giăng bẫy sự sống
câu dân ca gãy nửa cách tân

Và mưa
những giọt nước đi theo chiều gió
ngày hôm qua xòe mười ngón tay
ngày hôm nay bấm mười ngón chân
ngõ xóm dậy mùi

Và nắng
khét vòng ôm
khét câu thơ
còn lại những tờ bướm bay đầy con mắt

Và tôi
vĩnh biệt
cầu vồng.

Vào chùa

Em đến khi mặt hồ đang say
bình yên không dấu chân trên cỏ
đêm dồn nhịp thở
thơ ngây nhói thềm xuân

Trong anh vẫn nguyên hòn sỏi
ngày xưa ai ném xuống mặt hồ
bên anh vẫn gốc si ngơ ngác
rơi từng sợi già nua

Anh chỉ tiếc đôi mắt nguyên đán
không có vầng trăng đáy hồ
anh còn tiếc ban mai thiếu gió
giọt sương lành bơ vơ

Xuân vẫn đến trên những ngón tay
làn môi không thức giấc
chẳng lẽ anh là ảo mộng
hay tiếng chuông cầu nguyện là thực

Sáng chải lại mái tóc
câu thơ nghiêng bóng
vào chùa.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)