Thơ dự thi của tác giả Vàng A Giang

Thứ Hai, 07/11/2022 08:44

Cha và anh

Năm tháng này quê tôi buồn như chiếc lưới cũ
Rất lâu rồi cha và anh không đi buông
Rừng đã hết, lòng sông trơ sỏi đá
Cát đôi bờ khô khát bỏng bước chân

Cha tôi ngủ trưa - mơ vừa trở về quá vãng
Tiếng thú rừng náo động cơn mê
Cá quẫy trăng tan, lấp lánh
Những đêm với rừng không gợn chút cô đơn

Tháng năm này quê tôi như chiếc độc mộc
Không biết về đâu giữa vơi cạn héo mòn
Ngày đi tìm cỏ, không tìm được để cắt
Đêm về trâu đói co ro

Thời gian tự thấy lòng lạc lõng
Lá rụng đầy sân, mèo kêu cả ngày
Triền núi gió nồng bỏng như cát
Cha tiễn hoàng hôn buồn từ buổi đó đến nay.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)