Thơ của Trần Kế Hoàn

Thứ Hai, 18/03/2024 09:50

Phía bình minh

Các anh không phải Mai An Tiêm
Bởi có thể đất cằn trồng dưa rất khó
Ngắm các anh bên luống rau nho nhỏ
Tôi tin Mai An Tiêm đã hiện hình

Các anh không phải là Lang Liêu
Nhưng mỗi tết về lại ngồi lựa lá dong gói bánh
Ngắm màu áo hải quân bay trong gió chướng
Tôi tin Lang Liêu đã hóa thành

Các anh cũng không phải Thánh Gióng, Thạch Sanh
Nhưng...
Súng chắc trên tay
Đứng hiên ngang
Giữa những nanh vuốt chực chờ lao tới
Tôi tin cổ tích đã hiện về

Mẹ Âu Cơ sinh những núm ruột quê
Người cổ tích neo vào miền cổ tích
Giữ lấy đảo và biển xanh ngọc bích
Mẹ gửi ra rồi... ôi, dưa hấu lá dong

Chở mùa xuân ra miền bão giông
Khoang tàu đầy sản vật ba miền Trung, Nam, Bắc
Có ngựa sắt cho Gióng đi đánh giặc
Có cả cây đàn tấu giai điệu Thạch Sanh

Biển mùa này có yên ả không anh
Sao nghĩ đến Trường Sa lúc nào cũng bão
Không ở đảo mà lòng neo vào đảo
Con cháu Tiên Rồng an nghiệp phía bình minh.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)