Thơ của Trần Đức Tín

Thứ Ba, 26/12/2023 14:10

Bức thư miền tây

Từ miền tây tôi đi
mạch sông đã ngưng chảy
vài nhánh đã đóng cửa lòng
ông bà tôi bám biển
nhiễm mặn lên tròng mắt
sống trong bão và ngủ vùi trong bão

Từ miền tây tôi đi
lời ca cổ nhọc nhằn
nhịp song lang giữ đất
bà ba em mặc để giữ làng

Những người đầu tiên đến như đước
hạt rơi và vươn ở đâu
ta dựng nhà ở đó
đặt tên xóm là bảy nổi ba chìm
đặt tên con là lụm là mót

Từ miền tây tôi đi
vạt rừng và cửa biển
vỗ và mọc trên lưng

Miền tây tôi
như ngọn hải đăng
ngàn đời không soi được chân mình...


Sinh ra nhau

Mắt em mất ngủ trên da thịt anh
ngày tháng này mỏi mệt
như chim non đuối trong mưa
không một lần vỗ cánh

Đêm nơi anh không có bước chân người
âm âm ngõ tối
đêm nơi anh không có tay em
rượi buồn chốt cửa

Ta sinh ra nhau ngày trăng không viên mãn
một nửa trăng đen
len lén về trời

Em đừng là tiếng kinh
đừng từ bi ta cho những lần rong ruổi

Đêm qua
trời mang trăng về núi
lòng ta đầy ma trơi.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)