Thơ của Nguyễn Văn Mạnh

Thứ Tư, 20/03/2024 08:59

Ngày trở lại

Vẫn núi đứng núi ngồi, lại núi
Rừng sau lưng trước mặt vẫn rừng
Hun hút gió quất cổng trời đá dựng
Bỗng vỡ oà bát ngát một lòng thung

Nơi một thời mẹ tôi ở đó
Bạn ngày xưa, nay hóa những ông bà
Giờ trẻ lại trong phút giây gặp gỡ
Những nụ cười và nước mắt xót xa...

Tôi cầm tay những con người giữ lửa
Tiếng gọi ngược chiều tha thiết ở sau lưng
Ba mươi năm trụ giữa lòng bão tố
Lấy tình yêu thắp sáng núi rừng

Những mùa mưa lũ về dựng thác
Mái lá như thiêu trong hầm hập gió Lào
Miếng cơm ăn vị măng tươi đắng chát
Trang sách hồng vẫn mở những vùng cao

Những bước chân trọn đời bươn chải
Lầm lũi vô hình giữa đại ngàn xanh
Những trái tim cháy lên như ngọn đuốc
Ấn giữa đời viên ngọc sáng long lanh.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)